Edit Ngọc Trúc
“Vị này là Mục đường thúc, Mục lão gia tử.” Kỷ cữu cữu kéo một ông lão tóc trắng xoá, mặt đầy nếp nhăn đến bên cạnh: “Mục lão gia tử năm nay đã bảy mươi tuổi rồi.”
“Văn tiên sinh.” Ông lão run run rẩy rẩy cúi người hành lễ với Văn Cảnh Huy.
“ Bái kiến Mục lão gia tử!” Văn Cảnh Huy hoảng hốt đến mức suýt nhảy dựng lên.
Người lớn tuổi thế này mà còn khom lưng hành lễ, làm hắn cảm thấy giảm thọ mất!
“Mạo muội quấy rầy, mong Văn tiên sinh thu lưu.” Mục lão gia tử không giống Văn lão thái thái cậy già lên mặt, lại càng không giống Văn Tứ Thập kiêu căng ngang ngược, ngược lại trông vô cùng dè dặt cẩn trọng.
“Ngài đừng nói vậy, ngài có thể đến đây định cư, là vinh hạnh của Cương Tử thôn chúng ta.” Văn Cảnh Huy lau mồ hôi lạnh, đáng thương nhìn về phía Võ đại vừa mới bước vào nhà, chỉ mong hắn ra mặt giải vây giùm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play