Edit Ngọc Trúc
Tuy nhiên ở đây vẫn lộ rõ sự thiếu thốn, hiện không có nhiều ruộng đất, bọn họ vẫn còn phải gieo trồng, chăm bón và thu hoạch vụ thu. Chờ đến khi khai hoang xong tất cả những chỗ có thể trồng trọt trên núi, lại phải bận rộn với chuyện đồng áng, đến lúc đó bọn họ thật sự sẽ trở tay không kịp.
Hơn nữa, lần trước khi có khách nhân ghé qua, Văn Cảnh Huy cũng phát hiện, trong nhà không có một người nữ nhân đảm đương thì quả thực bất tiện. May mắn là lần trước đến đều là nam nhân, nếu có một nữ tử đến, thì nhà bọn họ quả thật khó xử.
“Trong nhà ruộng đồng, đến vụ thu hoạch, Lão Phạm với Tiểu Đinh sẽ đi thu về. Ngươi ở nhà trông chừng hài tử, cũng phải tự mình để ý một chút.” Câu cuối cùng của Võ đại, giọng nói thấp đến mức gần như không nghe rõ, chỉ có Văn Cảnh Huy mới nghe được hắn thực sự nói cái gì.
Văn Cảnh Huy lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Võ đại, mà Võ đại từ lâu đã như thể không có chuyện gì, quay về sân, cùng mọi người đóng lại cánh cửa lớn.
Văn Cảnh Huy vò đầu, chẳng lẽ vừa rồi mình nghe nhầm?
Ngày hôm sau, Văn Cảnh Huy ngủ nướng một giấc, trong mơ cảm thấy trên ngực mình đang bò một con kim ô quy to tướng, toàn thân ánh vàng rực rỡ, nhìn một cái đã biết vô cùng đáng giá!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT