Bên này Chu Hành Xuân đã ngồi quỳ trước mặt Hoàng hậu, bắt mạch cho nàng ấy.
Một lát sau lại để cho Phó Nhiêu bắt mạch, hai người thương nghị một lúc, vừa cẩn thận hỏi chứng bệnh của Hoàng hậu, kết hợp lại kê đơn, cho người đi bốc thuốc, đợi sắc thuốc.
Để tiện cho các nương nương trong hậu cung dùng thuốc, Thái Y viện cũng có hẳn một Điển Dược cục trong cung, một lát sau, nội quan đưa thuốc đến, hai Thái y lui xuống sắc thuốc.
Bên này cung phi thấy không còn sớm nữa, đều rời đi, trong điện chỉ còn lại một nữ tỳ tâm phúc của Hoàng hậu.
“Nương nương, tại sao hôm nay người lại trọng dụng một y nữ vậy?” Nữ tỳ nhìn thấy vẻ mệt mỏi của Hoàng hậu, quỳ xuống bóp chân cho nàng ấy.
Hoàng hậu dựa người vào sạp mềm, kéo tấm chăn lông lên trước ngực, ánh mắt yếu ớt nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: “Ngươi thì hiểu cái gì chứ, lần trước Phó Khôn bị người ta gây khó dễ ở Quốc Tử Giám, bệ hạ lập tức phái người đi chống lưng, có thể thấy bệ hạ thật lòng yêu thương nàng ta, còn tại sao chưa cho nàng ta vào cung, bổn cung đoán rằng có lẽ là Phó Nhiêu không chịu.”
Nữ tỳ cười nhạt nói: “Hừ, được vào cung là phúc phận mà nàng ta tu mấy đời cũng chẳng được, nàng ta còn có thể không bằng lòng sao? Nhất định là Hoàng thượng chê chuyện của nàng ta với Từ Gia, không muốn cho danh phận mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play