Bệ hạ không bị bệnh, rõ ràng là đang gọi nàng qua thăm chàng. Phó Nhiêu không chịu.
Lãnh Hoài An thay đổi vẻ mặt ôn hòa như trước, chắp tay áo, nói với vẻ thâm thúy: “Huyện chúa, ta cho rằng bệnh này của bệ hạ chỉ có Huyện chúa trị được, cho nên ta mới tới đây gọi Huyện chúa.”
Phó Nhiêu nhớ lại khi ấy rõ ràng Hoàng đế đã nhận lời không ép buộc nàng, tại sao hôm nay lại đổi ý?
Nàng nhíu mày dò hỏi: “Lãnh công công, thật sự là khẩu dụ của bệ hạ sao?”
Lãnh Hoài An nhìn nữ tử cố chấp trước mặt, hơi cảm thấy bất đắc dĩ, thầm nghĩ không sao tránh khỏi trận đòn roi, nhưng giúp bệ hạ mai mối cũng coi như an ủi nỗi tương tư của chàng.
Dạo này tâm trạng của Hoàng đế cực kỳ tệ, thêm vào đó còn bị cảm lạnh, thân thể không khỏe khiến cho các thái giám trong điện Phụng Thiên nơm nớp lo sợ, ngay cả các quan văn võ trong triều cũng đều thấp thỏm lo âu. Chỉ trong hai ngày nay đã có
năm viên quan, bảy nội giám bị phát hiện làm việc không chu đáo nên bị trách phạt, khiến bầu không khí ở các nha môn vô cùng ngột ngạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play