Phó Nhiêu dừng bước, sắc mặt sáng thêm mấy phần, thấp giọng hỏi ý kiến: “Cách gì?”
Chu Hành Xuân dừng lại, quay đầu dò xét nàng, nhàn nhạt nói: “Hàng năm Thái Y viện chúng ta đều phải phái Thái y tuần tra các châu quận, kiểm tra các nha thự dược y, đào tạo y sĩ, tuyển chọn nhân tài, thu thập điển tích y dược, nếu ngươi thật sự muốn né tránh, ta và Hạ Du có thể giúp ngươi.”
“Không phải lúc trước ngươi muốn soạn quyển “Dược điển” sao, lão phu rất mong chờ, nếu sách này có thể khắc bản (*) sẽ là phúc cho ngàn đời sau, Tiểu Nhiêu à, ta thật lòng mong ngươi tiếp tục viết, hoàn thành đại nghiệp này!” Chu Hành Xuân nói một cách nghiêm túc.
(*) Khắc bản: in ấn.
Phó Nhiêu nghe vậy, trong lòng cuộn trào, không ngờ khó khăn dày vò nàng mấy đêm nay lại có lối thoát. Mấy ngày nay nàng suy nghĩ đêm ngày, chỉ mong tìm được cách vẹn toàn, tránh tai mắt mọi người để sinh hạ hài tử.
Nhưng nếu nghĩ kỹ Hoàng đế chắc chắn luôn để mắt tới nàng, nếu tùy tiện rời đi, sợ là khó thành.
Nhưng nếu lúc này tuân lệnh Thái Y viện, đi thị sát các nơi thì danh chính ngôn thuận, Hoàng đế sẽ không hoài nghi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT