Tô Dận Hàm hiểu rất rõ loại người như Tư Đồ Hạnh là kiểu gì, nên vội bước mấy bước đến bên Chư Thanh Ngọc, định mở miệng giúp Tư Đồ Hạnh giải thích.
Nhưng Chư Thanh Ngọc chỉ phất tay, nhẹ nhàng dập tắt hy vọng bênh vực: “Với ta nói cũng vô ích. Cứ làm đúng quy trình, đưa ra bằng chứng. Nước Càn có luật pháp riêng. Làm việc theo pháp luật, hiểu chưa?”
Tư Đồ Hạnh không ngờ Chư Thanh Ngọc lại nói như thế, đứng đực ra nhìn người kia, mãi không kịp phản ứng lại.
Đúng là mỗi kinh đô đều có pháp luật riêng, nhưng quân vương lúc nào cũng là người đứng trên tất cả.
Nhưng ở thời đại mà vua như trời này, vẫn có người theo đuổi công bằng và chính nghĩa, Tư Đồ Hạnh chính là một người như vậy.
Giây phút này, trong mắt Tư Đồ Hạnh, Chư Thanh Ngọc như phát ra ánh sáng thần thánh, ánh sáng của công lý.
Tên bị tình nghi phóng hỏa nghe Chư Thanh Ngọc nói vậy thì như sét đánh ngang tai, lập tức đập đầu xuống đất, vừa khóc vừa van xin: “Bệ hạ tha mạng! Thần bị ép đó ạ! Là Giáo chủ Nam Cung bắt thần làm vậy! Họ nói nếu không làm thì sẽ gi.ết cả nhà thần! Xin Bệ hạ làm chủ cho thần!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT