Chư Thanh Ngọc mỉm cười, hưởng thụ sự chăm sóc của Linh, nhưng lại không dám nói hết những gì trong lòng.
Y không hy vọng cái gọi là “ước định” giữa hai người lại chỉ thành chuyện một phía, bản thân chờ đợi, còn Linh thì không bao giờ thực hiện.
Linh từng nói, giữa hai người là quan hệ “quân – thần”, chứ không phải bạn bè. Nếu đã là quân vương, chỉ một mệnh lệnh thôi cũng đủ để Linh làm bất cứ điều gì. Như thế thì cần gì phải nói đến ước hẹn?
Linh im lặng, ánh mắt khẽ rơi xuống, dừng lại trên giọt nước đang lăn dọc theo vạt áo của Chư Thanh Ngọc.
Da thịt Chư Thanh Ngọc trắng trẻo như tuyết, mịn màng như ngọc. Sau khi dưỡng bệnh khỏe lại, làn da còn ửng hồng nhàn nhạt. Vai hẹp, eo nhỏ đến yếu ớt, khiến người ta vừa thấy vừa thương vừa muốn bảo vệ.
Bất giác, Linh nhớ lại đêm hôm ấy...
Khi ấy hắn vốn nghĩ mình đã kiềm chế được, nhưng khoảnh khắc ôm lấy Chư Thanh Ngọc, mọi lý trí đều sụp đổ. Trong đầu hắn chỉ có chiếm đoạt, chỉ muốn cắn nuốt, muốn dâng hiến hết thảy bản thân cho người trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT