Hàn Thư Dung chậm rãi lên tiếng xin lỗi: “Thất lễ rồi, Chu bá bá. Y Y tính tình vốn vô tư, chúng ta thường ngày cũng không quá nghiêm khắc với nó.”
Tính cách ngây thơ như vậy, Chu Đức Cầu còn biết nói gì hơn? Hơn nữa, Hàn Thư Dung cũng không có ý ép buộc hay ràng buộc Vân Y Y, nếu các lão thần vì vậy mà nổi giận, ngược lại lại là không biết điều.
Chu Đức Cầu cảm thấy nghẹn một hơi ở cổ, không thể nói ra cũng không nuốt xuống được, hồi lâu mới thốt ra một câu: “Y Y à, có thời gian thì đến thăm Quân vương ca ca nhiều một chút. Quân vương ca ca rất thích chơi với Y Y, biết không?”
“Y Y biết rồi ạ. Nhưng mà Quân vương ca ca lúc nào cũng bận rộn...” Vân Y Y ngoan ngoãn chớp đôi mắt to.
Từ sau khi vị hôn quân kia khỏi bệnh, bọn họ đã nhiều lần lấy cớ vào thăm để dò la tin tức, nhưng đều bị từ chối. Tô Dận Hàm và một vài người cũng có ý thăm dò, nhưng hôn quân chỉ chịu bàn quốc sự. Ai mà dám nói sang chuyện khác là sẽ bị quát ngay. Bọn họ hoàn toàn không thể làm gì được.
“Không sao, việc đó cứ để Chu bá lo.” Chu Đức Cầu khó khăn lắm mới kéo được một nam phi đứng về phía mình, sao có thể dễ dàng buông tay?
Tiễn Chu Đức Cầu và đám lão thần đi, sắc mặt Vân Y Y lập tức trở nên nghiêm trọng: “Ngươi nói xem, ông ta định ‘giúp’ chúng ta theo cách nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play