Văn Nhân Khoái lúc này đang cầm một quyển 《Phương pháp nuôi dưỡng tiểu hài tử》 để bù đắp kiến thức còn thiếu, thì chợt nghe giọng nói mơ hồ của thiếu niên vang lên từ xa.
Hắn vội thu sách, mở cửa ra, liền thấy thiếu niên mặc áo lót trắng, cổ áo xộc xệch, tóc tai rối bời, ôm gối, sắc mặt tái nhợt đứng ngay ngoài cửa.
Đôi mắt bị dọa sợ kia vừa trông thấy hắn liền như bắt được cọng cỏ cứu mạng, nước mắt đã chực rơi xuống.
Nhìn thôi cũng khiến lòng người bất giác đau nhói.
Sở Nam Thư lại hạ thêm một liều thuốc mạnh.
“Sư tôn…” Y khẽ sụt sịt, giọng mang theo âm mũi nghèn nghẹn, bàn tay run run níu lấy vạt áo Văn Nhân Khoái, trông sợ hãi đến tột cùng: “Sư tôn, con… con sợ…”
Nghe vậy, Văn Nhân Khoái lập tức đoán ra chuyện gì, chỉ là thiếu niên vẫn còn hoảng loạn chưa nguôi, hắn đành nhẹ nhàng lau giọt lệ sắp rơi trên má y.
Liếc thấy đôi chân trần trắng như ngọc vẫn đang giẫm lạnh ngoài hành lang, hắn dứt khoát bế ngang y lên, quay người bước thẳng vào phòng.
Hành động này làm Sở Nam Thư sững sờ tại chỗ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play