Ngày hôm sau, Sở Nam Thư bị ánh mặt trời chiếu thẳng vào mặt làm tỉnh giấc. Y bực bội rụt đầu vào chỗ tối hơn, đang định ngủ bù thêm một giấc thì chợt nhận ra cảm giác trên mặt mình có gì đó không bình thường.…
Mềm mềm, thơm thơm, lại còn căng đầy đàn hồi…
Y lập tức mở bừng mắt, đập ngay vào tầm nhìn là mảng cơ bắp rắn chắc, khiến y bất giác nuốt khan một ngụm nước miếng.
Cái quái gì thế này… sáng sớm ra mà đã gợi cảm thế này hả trời??
【Ký chủ đại nhân, ngài quên tối qua chính ngài cứ như lưu manh đòi chui vào lòng sư tôn nhà người ta rồi à? Không cho chui thì giận dỗi cơ mà.】
Sở Nam Thư đỏ bừng cả mặt: ?? Khi nào có chuyện đó… Ta không nhớ tí nào luôn ấy…
Y len lén ngẩng đầu nhìn, phát hiện mỹ nhân sư tôn vẫn đang ngủ rất say.
Ánh mặt trời rải lên mái tóc dài của Văn Nhân Khoái, phản chiếu ánh vàng dịu nhẹ. Áo hắn xộc xệch, để lộ nửa phần lồng ngực rắn chắc, đôi mắt khép hờ, khuôn mặt thường ngày luôn lạnh lẽo giờ phút này lại trông vô hại đến lạ.
Lông mi sư tôn dài thật… muốn sờ thử quá…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT