Văn Nhân Khoái lần đầu tiên trong đời có người kề sát mình gần đến vậy.
Khi còn trẻ, hắn tự cho rằng bản thân trong đối nhân xử thế luôn chú trọng lễ nghi, về sau tính tình càng nhạt nhẽo, lại sở hữu tu vi vô thượng, thế nên mọi người đều kính hắn, trọng hắn, thậm chí sợ hắn.
Ngoại trừ người kia, chưa từng có ai dám thực sự đến gần hắn. Nhưng ngay cả người ấy, cũng chưa bao giờ gần hắn đến mức này…
Một cảm giác mới lạ như dòng nước xiết, xông thẳng đập loạn trong lòng Văn Nhân Khoái.
Chẳng lẽ đây mới là cách một sư phụ nên thật sự đối xử với đệ tử?
Nhưng hai đồ đệ còn lại của hắn nào có dạy dỗ như thế… hơn nữa cuối cùng còn bị hắn nuôi thành tính tình lãnh đạm giống mình. Chẳng lẽ phương pháp dạy dỗ của hắn thật sự có vấn đề sao…
Xem ra phải tìm cơ hội đến hỏi thêm mấy sư huynh về cách hòa hợp với đệ tử mới được.
Một lão nhân đã sống trăm năm, lần đầu tiên trong đời bắt đầu nghi ngờ cách dạy dỗ của chính mình.
Hắn đưa tay khẽ đỡ lấy vòng eo mảnh khảnh của thiếu niên, nhất thời không biết nên để tay vào đâu, mà thiếu niên dường như chẳng nhận ra sự lúng túng này của sư tôn, cứ đong đưa chân, dựa sát vào người hắn rất tự nhiên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play