Khi Cảnh Tê Trì gọi đến, Trần Hoan Nhĩ đang ở sân bên xem hội cao tuổi đánh bài. Giọng cậu đầy bất mãn: “Vui một mình không bằng vui cả làng, kiến thức trả hết cho cô giáo rồi hả?”
Hoan Nhĩ đang xem hào hứng, nghe cậu bực càng khoái chí: “Đại ca, anh là ai?”
Cảnh Tê Trì tức đến trợn trắng mắt, ném điện thoại đang bật loa ngoài cho Tống Tùng bên cạnh: “Cậu nói đi, tớ sợ tớ chửi người.”
“Hoan Nhĩ.”
Tống Tùng cười gọi: “Bao giờ về?”
“Có thể không về không.”
Trần Hoan Nhĩ ngửa mặt than trời: “Tớ ở đây… sướng quá!”
Tống Tùng cười vang: “Thấy cậu ít trả lời tin nhắn tớ tưởng cậu chưa hết buồn. Tứ Thủy vui lắm hả?”
Họ có một nhóm QQ ba người, chủ yếu để trao đổi ai trực nhật phải đi sớm, bố mẹ trực đêm thì ăn ở nhà ai và bài tập không làm được sẽ do Tống Tùng đăng đáp án đúng. Về quê Hoan Nhĩ khá ngại giao tiếp, bạn bè hỏi han cũng vài ngày cô mới đáp “Vẫn sống, đừng lo”. Lâu dần nhóm chìm nghỉm, Cảnh Tê Trì và Tống Tùng cho cô đủ thời gian để nguôi ngoai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT