Hội thao kết thúc, bộ ba khu tập thể rủ nhau đến nhà ăn bệnh viện dùng cơm. Mẹ Hoan Nhĩ xuống lầu đón với tư cách đại diện phụ huynh. Trong lúc ăn, thấy trên mu bàn tay con gái dán băng y tế, giọng bà lập tức nghiêm nghị: “Con tiêm gì đấy?”
“Glucose thôi.”
Mải vui mà quên béng chuyện này, Hoan Nhĩ giật phăng miếng băng, không ngờ chỗ kim tiêm lộ ra một mảng xanh tím, nơi bị băng che phủ phẳng lì giờ nổi lên một gò nhỏ như đồi núi.
Mẹ Trần kéo tay con gái, mắng trước: “Mẹ đã dặn không được tùy tiện tiêm thuốc bao giờ chưa? Có dặn chưa!”
Tiếng chất vấn bất ngờ khiến Cảnh Tê Trì và Tống Tùng đang ăn cơm giật mình. Trong mắt hai cậu, cô Lệ Na vốn hài hước, dí dỏm, là kiểu người dù trời có sập cũng sẽ nhẹ nhàng nói “chuyện nhỏ”. Bà không càu nhàu, không nghiêm khắc, không so bì. Trần Hoan Nhĩ thi được áp chót bà vẫn thấy ổn, ném tiền chọn trường đắt đỏ mà còn thưởng thêm một chiếc laptop. Nói đơn giản, nếu khu nhà có cuộc thi phụ huynh xuất sắc kiểu “luận kiếm Hoa Sơn”, mẹ Trần chính là Quách Tĩnh thời trẻ, bất ngờ xuất hiện, đứng đầu đỉnh núi.
Hơn nữa, đám “áo trắng” sống ở khu này có sóng gió nào chưa từng trải? Hầu hết thời gian trẻ con ngã chảy máu, họ cũng chỉ bình thản bảo “tự bôi tí cồn i-ốt”. Nặng nhẹ thế nào, họ nhắm mắt cũng đánh giá được.
Nhưng lúc này, một nhân viên y tế dày dạn kinh nghiệm, đối diện với vết kim tiêm hơi sưng xanh lại phản ứng như thể chuyện động trời?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT