“Ngụy Ý.”
Thân vận triều phục màu đen hoa lệ, đầu đội mũ miện, Đế vương lạnh lùng đang ngồi sau án thư, phê tấu chương.
Ngụy Ý đứng ngoài cửa thư phòng, thần sắc cung kính, không hề để lộ vẻ âm độc và đáng sợ như khi đối mặt Thẩm Thanh Đường. Nghe được lời triệu của đế vương, hắn bước vào, khiêm cung đứng hầu một bên.
“Bệ hạ.”
“Tiệc mừng thọ mẫu hậu chuẩn bị đến đâu rồi?”
Hoắc Cảnh Hành đặt cây bút lông sói đắt đỏ, xa hoa lên giá bút bạch ngọc, tùy ý liếc nhìn hắn, lãnh đạm nói.
Ngụy Ý hơi khom lưng, trên mặt vẫn giữ vẻ khiêm tốn như trước.
Ngụy Ý ngần ngừ một lát, rồi tiếp lời: “Nô tài gần đây có nhận một đứa con nuôi, vẫn chưa kịp bẩm báo Bệ hạ...”
Một khi tiến cung làm thái giám thì không thể sinh con, nhưng không thiếu thái giám vẫn nhận nghĩa tử để nối dõi tông đường, hoặc là để sau này có người phụng dưỡng lúc về già, lo liệu ma chay, thậm chí có kẻ còn để nghĩa tử kế thừa phẩm cấp và chức quan của mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT