Cách đó không xa, mấy cung nữ đang đuổi bắt nô đùa không ngớt trong rừng cây, thỉnh thoảng lại vọng đến vài tiếng cười trong như chuông bạc, khiến chim sẻ giật mình, vỗ cánh lanh lảnh bay vút qua chân trời.
Vạn vật hồi sinh, cỏ cây sinh sôi, sắc xanh ngày một thẫm.
Thiếu niên tóc đen da trắng như tuyết mệt mỏi tựa bên cửa sổ, bờ vai gầy khẽ buông thõng. Y vẻ mặt thất thần nhìn vào khoảng không, chẳng biết đang suy tư điều gì.
Đôi mắt trong veo như nước kia hoàn toàn tĩnh lặng. Một con chim sẻ nhỏ xinh từ ngoài cửa sổ đang mở bay vào, nhẹ nhàng đậu trên bệ cửa sổ, kêu lên một tiếng chiêm chiếp với thiếu niên.
Đôi mắt tròn xoe như hạt đậu của chim sẻ ngơ ngác nhìn y, dường như không hiểu con người này đang nghĩ gì. Cái đầu tròn xoe phủ lông tơ mềm mại nghiêng qua ngó lại mấy lần, rồi xoay mình, nhảy mấy bước rồi bay đi mất.
“Hức.”
Tiếng khóc nghẹn ngào bật ra từ cổ họng y, vang lên đột ngột giữa tẩm điện yên tĩnh.
Suy cho cùng, y cũng chỉ là một thiếu niên mới lớn.
Thẩm Thanh Đường ngước mắt nhìn vòm trời xanh thẳm, nước mắt lặng lẽ rơi, y chậm rãi nở một nụ cười tự giễu. Nơi chân trời, áng mây dát vàng chậm rãi trôi, ánh mắt thiếu niên càng thêm âm u, nặng nề.
Đuôi mắt ửng hồng thấm đẫm hơi nước càng thêm ma mị, tựa như vương máu tươi.
Lồng ngực trắng như tuyết, gầy gò dưới lớp áo mỏng khẽ phập phồng, đáy mắt ngập tràn tuyệt vọng cùng hận thù.
[Diễn xuất tuyệt đỉnh, chủ nhân lợi hại thật!.]
Tinh Lan hết sức cổ vũ trong thần thức.
Quả cầu ánh sáng trong không gian thần thức nhấp nháy càng lúc càng dữ dội.
Theo nó biết, người phàm sau khi làm xong việc gì đó đều mong được người thân cận khen ngợi.
———
Những tiểu thế giới hình thành từ các câu chuyện này vốn rất mong manh, chỉ cần hơi sơ sẩy là có thể vỡ tan thành mảnh nhỏ.
Là kẻ ngoại lai, Thanh Đường đương nhiên phải cố gắng hết sức bám sát thiết lập nhân vật của nguyên chủ để thúc đẩy mạch truyện phát triển. Y duy trì dáng vẻ tuyệt vọng xen lẫn điên cuồng sau khi nguyên chủ đã hắc hóa, đôi mắt buông thõng tựa lòng tro nguội lạnh, nhìn những chiếc lá úa tàn ngoài cửa sổ.
Y gần như không kìm được run rẩy.
Ngay sau đó, một bàn tay trắng bệch như giấy, khớp xương rõ ràng đặt lên bờ vai gầy của y, siết chặt lại lạnh như băng, tựa như muốn khảm y vào thân thể mình.
Thân hình thiếu niên trong vòng tay kẻ đó khẽ run mạnh, vẻ kháng cự nơi đáy mắt gần như sắp tràn ra ngoài.