Nhiễm phu nhân ngồi dựa vào chiếc ghế gỗ nghỉ ngơi một lát. Bà lão thấy ngoài trời bắt đầu có gió nhẹ, sợ bà bị lạnh liền dỗ dành bà vào nhà.
Nhiễm phu nhân không chịu, mà cúi xuống nhặt chiếc bình tưới hoa vừa nãy lên, ôm vào lòng: "Ngọc Sinh không có ở nhà, mấy bông hoa này đều phải do con chăm sóc."
"Đúng rồi, tiểu thư chăm hoa rất tốt, cô gia về chắc chắn sẽ khen cho mà xem."
Bà lão rất biết cách dỗ bà, nhẹ nhàng tiếp lời: "Nhưng mà con vào nhà rửa mặt trước đã, chỉnh trang lại một chút, nếu không cô gia về thấy, ôi chao, sao nhà mình lại nuôi một con mèo hoa thế này?"
Nhiễm phu nhân lập tức bật cười, dịu dàng trách: "Ngọc Sinh sẽ không chê con đâu."
Dù nói vậy, nhưng bà vẫn ngoan ngoãn theo bà lão vào trong nhà.
Chủ nhân đã đi, khu vườn trở nên yên tĩnh lạ thường, chỉ còn tiếng gió nhẹ lướt qua những cành hoa xào xạc.
Nguyễn Bắc ngồi xổm lâu đến mức chân tê cứng, phải vịn vào thân cây mới đứng dậy được, tay vô thức vò lấy vạt áo, lén nhìn Nhiễm Ngọc Sinh, nhưng không dám lên tiếng.
Nhiễm Ngọc Sinh— cả linh hồn dường như đã chịu một cú sốc lớn, nét trầm ổn vốn có đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự suy sụp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play