Cuồn Cuộn từ khi còn nhỏ đã được đưa vào cung, có thể nói là lớn lên dưới sự chăm sóc của Giang Linh và Tiêu Thịnh Vân. Giờ đây có bạn mới, lại dẫn theo tới gặp hai người, chẳng phải cũng giống như dẫn vợ về ra mắt người lớn sao?
“Linh Nhi nói cũng có lý.” Tiêu Thịnh Vân khẽ cười.
Trải qua một thời gian dài sống chung, Cuồn Cuộn đã không còn sợ Tiêu Thịnh Vân nữa. Ngược lại, Quả Quả vừa mới tới, vẫn còn e dè trước khí thế mạnh mẽ của nam nhân này, khẽ kêu một tiếng, nép sát vào người Giang Linh, giữ khoảng cách với Tiêu Thịnh Vân.
Giang Linh vuốt đầu Quả Quả, nói: “Bệ hạ, hình như nó hơi sợ ngài.”
Chuyện này cũng không lạ. So với Giang Linh, người luôn được động vật nhỏ yêu thích, thì Tiêu Thịnh Vân lại là kiểu người chúng muốn tránh xa.
“Chờ quen rồi sẽ không sợ nữa.” Tiêu Thịnh Vân không để tâm. Hồi đầu Cuồn Cuộn cũng sợ hắn, không dám đến gần, vậy mà giờ cứ bám lấy hắn suốt.
“Vậy bệ hạ phải thường xuyên tiếp xúc với nó.” Hai con gấu trúc đều khá nặng, Giang Linh để mỗi con ôm một chân của y, chưa bao lâu đã thấy nặng, đành ôm Cuồn Cuộn đặt sang bên Tiêu Thịnh Vân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play