Nghe Giang Linh nói xong, lòng Tiêu Thịnh Vân như bùng lên một ngọn lửa ấm áp. Làm sao hắn lại không mong muốn trong từng hồi ức của mình, ở đâu cũng có bóng dáng của Giang Linh?
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài sau lưng Giang Linh, rồi cúi đầu hôn nhẹ lên má y: “Có cơ hội, Trẫm sẽ dẫn Linh Nhi đi.”
Ban đầu, hắn không muốn để Giang Linh chịu khổ ở những nơi có hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy. Nhưng giờ phút này, hắn đã thay đổi suy nghĩ. Hắn muốn mang Giang Linh theo, đúng như lời Giang Linh nói, cùng nhau lưu lại ký ức ở những nơi quan trọng trong đời hắn. Sau này khi hồi tưởng lại, giữa khói lửa chiến trường, cũng có thể xen lẫn chút ấm áp dịu dàng.
Hắn muốn Giang Linh được nhìn thấy nơi hắn từng sống, từng chiến đấu, muốn dắt Giang Linh đi lại con đường năm xưa hắn đã đi qua. Hai người cùng cưỡi một con ngựa trên sa mạc, giữa trời cát vàng bay lượn, chỉ nghĩ đến thôi đã cảm thấy đó là một đoạn hồi ức thật đẹp.
Tin tức về việc Nam tuần được đề xuất trong triều, vốn cũng là một thông lệ qua các triều đại. Vì vậy, các đại thần cũng không có ý kiến gì quá lớn, chỉ lập tức bắt tay vào chuẩn bị theo yêu cầu của hoàng đế.
Tiêu Thịnh Vân cần sắp xếp nhiều việc, chưa kể trong triều còn vô số chuyện chưa xử lý xong. Vì vậy, dù thời gian Nam tuần đã định, nhưng từ giờ đến lúc thật sự khởi hành vẫn còn một khoảng thời gian.
Nhưng cũng chính vì thế, thời gian còn lại dành cho Tuyên Vương thì không còn nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play