Trong Minh Kính Cung, đồ đệ và thuộc hạ của Khai Sơn cũng trông có vẻ buồn bã thương tiếc.
Nhưng có bao nhiêu người trong số họ thực sự đau lòng thì mỗi người có một quan điểm.
Sau khi giết chết Khai Sơn, Trương Vinh Phương đương nhiên không quên lấy túi tiền.
Điều khiến hắn vui mừng là trong túi tiền của Khai Sơn có tổng cộng năm tấm ngân phiếu 100 lượng, ba tấm ngân phiếu 50 lượng và một đôi khuyên tai bằng vàng hình như là đồ chuẩn bị tặng cho ai đó.
Nhưng, số tiền này chưa sử dụng được ngay, lúc này người mới chết mà hắn cầm theo những tấm ngân phiếu giá trị lớn ra ngoài tiêu xài.
Điều đó không phải chứng tỏ là hắn có vấn đề sao?
Lập tức hắn cố nén xúc động muốn mua thuốc, hàng ngày vẫn đi tuần tra như trước.
Chẳng mấy chốc chủ mới của Tuần Chiếu phòng đã lên nhậm chức, trước kia là đối thủ của Khai Sơn đạo nhân.
Vị này vừa mới nhậm chức, liền cho gọi tất cả thuộc hạ đến, giáo huấn một hồi rồi hất cẳng những người của Khai Sơn trước đó xuống rồi thay bằng người của mình.
Có thể nói không quan tâm đến vẻ bề ngoài một chút nào.
Điều này làm cho Trương Vinh Phương cuối cùng hoàn toàn hiểu rõ thói đời này thực sự rất thối nát.
Mỗi ngày, hắn chỉ đơn giản là khổ luyện các phù pháp còn lại.
Ngoại trừ Nhất Nguyên phù Nhập Môn, hắn còn có Thải Linh phù thứ tư và Hỗn Nguyên phù thứ năm, nhưng chưa Nhập Môn.
Đây là những bí quyết luyện pháp thiết yếu mà sư phụ Trương Hiên đã sớm dạy cho hắn, chỉ cần Nhập Môn trước là có thể thông qua điểm thuộc tính nhanh chóng thêm vào.
Bảy môn phù pháp, chỉ cần Phá Hạn năm môn, hắn có thể trở thành cao thủ ngũ phẩm thực sự. Đó là chưa kể đến thêm vào Phá Hạn Long Xà Đề Túng thuật và Bát Bộ Cản Thiền của hắn.
Ngay sau đó, hắn đã bình tĩnh lại, yên lặng chờ thời gian, mỗi ngày khổ luyện phù pháp.
*
*
*
“Khai Sơn chết rồi sao?” Bên trong liêu phòng, Từ Đào cau mày.
Khai Sơn là người phát ngôn quan trọng được nhà họ Từ của hắn ta nâng đỡ nhiều năm qua.
Kẻ đó là một thân lục phẩm phù pháp, lúc còn trẻ cũng đã tạo được danh tiếng không nhỏ ở Đàm Dương.
Bây giờ lại chết lặng lẽ trên đường vào ban đêm sau khi xem vở kịch trở về.
“Nếu là người bình thường bị đánh lén chết trên đường vào ban đêm, ta còn tin. Nhưng đây là lục phẩm!”
Huynh trưởng Từ Nham Quan ở bên cạnh nghĩ mãi mà không ra.
Mặc dù võ công của Đại Đạo Giáo không tốt lắm, nhưng cao nhất là thất phẩm, thực chiến không đủ.
Nhưng đây là lục phẩm. Là một võ nhân cường hãn đã thực sự đột phá cực hạn sáu lần.
Ai có thể giết chết một cao thủ như vậy chỉ trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn?
“Có phải Khai Sơn tự kết thù bên ngoài không?” Từ Nham Quan đoán.
“Mặc kệ có phải hay không, vấn đề bây giờ là nhà họ Từ chúng ta phải làm sao?” Từ Đào nghiêm túc hỏi.
Gốc rễ của nhà họ Từ nằm ở chỗ gia chủ của nhà, là một trong ba vị chủ đại điện của Minh Kính Cung.
Nếu không xử lý tốt chuyện này, những người phụ thuộc còn lại của nhà họ Từ nhất định sẽ có ý kiến.
“Người có thể giết chết Khai Sơn chỉ trong thời gian ngắn nhất định phải là cao thủ. Nếu chỉ dựa vào chúng ta, không giỏi võ đấu chắc chắn sẽ không được. Những việc chuyên môn nên để những người có chuyên môn đảm nhận.” Từ Quan Nham phân tích.
“Ý của ngươi là… để Tuần Tra ty tham gia?” Từ Đào hiểu ra: “Đúng vậy, tuần bổ chết một hơi hết hơn mười người, chỉ còn có một tam phẩm. Động tĩnh của chuyện này rất lớn.”
“Mặc dù qua điều tra không giống như bị một người giết chết, nhưng mọi chuyện xảy ra cùng nhau, nhất định nha môn sẽ càng coi trọng hơn.” Từ Quan Nham gật đầu: “Hơn nữa, chuyện này còn liên quan đến cao thủ Cảm Ứng môn trong Hắc Bảng.”
Cảm Ứng môn…
Cái tên này đồng nghĩa với ác danh rành rành ở Đại Linh.
Trong số ba mươi người trong danh sách đen, Cảm Ứng môn chiếm một phần ba số lượng.
Thực lực mạnh, thế lực rộng rãi đến nỗi ngay cả Linh Đình cũng không thể làm gì được.
Tuyết Hồng các đã nhiều lần tổ chức các cao thủ vây giết, nhưng đều có những chiến thắng và thất bại riêng.
Mà Tuần Tra ty là tổ chức giám sát có nhiều cao thủ nhất của Tuyết Hồng các ở Đại Linh.
Và bất cứ khi nào một cao thủ Hắc Bảng xuất hiện, chắc chắn sẽ có một cao thủ cửu phẩm đến đây dò xét.
*
*
*
Lúc đầu Trương Vinh Phương còn hơi lo lắng, nhưng dần dà, trong thời đại không có camera và không có giám sát này.
Nếu muốn tìm ra hung thủ giết người vào ban đêm là một chuyện cực kỳ khó.
Mỗi ngày hắn yên tâm tập luyện võ nghệ, nghiên cứu đạo kinh.
Đạo kinh có thể mang lại sự bình yên cho lòng người, đây là điều gần đây hắn mới phát hiện.
Sau khi vụ án của Khai Sơn được giải quyết, không ngoài dự liệu của hắn, việc ra ngoài tạm giữ chức của hắn vẫn không được giải quyết.