“Thích ư? Chúng tôi đâu phải thanh niên nữa, thích thì có ích lợi gì. Tôi chỉ cần bà ta để sống chung thôi!”
"Nhưng Ngô Nguyệt Như cũng muốn có một cuộc sống tốt đẹp." Mạnh Tư Kỳ nghĩ rằng Ngô Nguyệt Như đã chạy trốn đến nơi này, chắc hẳn bà ấy muốn ở lại. Lúc đó bà ấy chỉ ngoài ba mươi tuổi, là vợ của một người lao động tiên tiến trong nhà máy dệt, ngoại hình không tệ, còn là người trong gia đình công nhân nhà máy dệt thì ít ra cũng đã được hưởng một số chế độ của nhà máy trong thời gian dài. Cuộc sống của bà ất hẳn là tốt đẹp, làn da và khí chất cũng không tồi.
Nhưng sau khi chồng gặp chuyện, bà ấy đã chọn bảo vệ con trai mình, tái giá với một người đàn ông độc thân không lấy được vợ trong thị trấn. Dù có chịu đựng uất ức, chắc chắn bà ấy cũng đã dự định cố gắng sống tốt.
"Tôi cũng tưởng bà ta định sống tốt nhưng không lâu sau, tôi nghe nói chồng bà ta đã cuỗm tiền của nhà máy và bỏ trốn, Ngô Nguyệt Như là đến đây để tránh nợ." Hứa Mạnh Khôn trợn mắt nhìn Mạnh Tư Kỳ: “Sau đó thường xuyên có người đến nhà đòi nợ, cô nói xem như thế thì sống sao nổi.”
Cuối cùng Mạnh Tư Kỳ cũng hiểu, dù Ngô Nguyệt Như đã trốn khỏi nhà máy dệt nhưng vẫn có người nghe được tin tức, tìm đến thị trấn Trì Thủy để đòi nợ. Có lẽ việc này không diễn ra thường xuyên, Ngô Nguyệt Như đã sống ở đây sáu năm, qua đời vào hai năm trước, tính ra chưa đến bốn mươi tuổi.
“Ông thích uống rượu, mỗi khi say ông thường đánh đập và mắng chửi Ngô Nguyệt Như, ông nghĩ rằng bà ấy không thực sự muốn kết hôn với ông, ông nghĩ rằng mình đã bị lừa dối?”
"Đánh đập?" Hứa Mạnh Khôn tức giận phản bác: “Nếu không phải bà ta nói tôi không bằng chồng trước của bà ta, tôi có đánh đập mắng chửi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play