Hữu Dụng đưa cho Lâm lão sư một tấm thẻ thông hành: “Lâm lão sư, cô có thời gian rảnh thì đến chơi nhé.”
Lâm lão sư nhẹ nhàng lắc đầu: “Tôi còn phải trông chừng đám trẻ kia.”
“Được thôi.”
Hữu Dụng vốn dĩ còn đang vui vẻ, sau khi bị từ chối, vẻ mặt có chút ủ rũ. Lúc nó rụt tay lại, vô tình làm rơi cuốn sổ ghi chép đặt trên bàn. Nó xoay người nhặt lên, vừa lúc thấy trang lót của cuốn sổ đang mở ra có viết một câu thơ.
“Con tằm đến thác tơ còn vướng, chiếc nến chưa tàn lệ vẫn sa.” Hữu Dụng cũng là người có học, biết ý nghĩa của những lời này, bừng bừng hứng thú nói với Thịnh Minh Trản: “Tui biết, đây là một câu thơ từ rất nhiều năm trước thường được dùng để ca ngợi phẩm đức tốt đẹp của giáo viên.”
Tui rất hữu dụng, thật đấy.
Hãy nhìn tui nè.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT