Vạn thị nhặt một con tôm hùm to ném vào sọt, quay đầu lại thấy Mai thị vẫn còn chần chừ không làm gì, không khỏi nhíu mày hỏi:
“Hôm nay ngươi bị làm sao vậy? Sao cứ thẫn thờ mãi, còn không nhanh tay lên? Trời sắp tối rồi!”
Mai thị tay run lên, suýt chút nữa làm rơi chiếc rổ đang cầm.
Vạn thị không để ý, vừa tiếp tục tìm đồ vừa lải nhải dạy dỗ:
“Mấy đứa nhỏ đang đợi chúng ta về nấu cơm. Bảo Lộ vừa mới khỏe lại, Quân ca nhi thì vô dụng, không biết ở nhà có sợ không nữa……”
Sắc mặt Mai thị càng tái nhợt. Nàng ta ngẩng đầu nhìn bà bà phía trước, rồi lại cúi xuống nhìn mặt biển rộng đã chôn vùi phu thê Lê Khang. Nghĩ đến việc đại tẩu luôn đối xử hiền lành với mình, đại bá cũng thường giúp đỡ nhị phòng, lòng nàng ta quặn đau.
Nàng t đúng là ghét bỏ Bảo Lộ vụng về, phiền phức, nhưng không có nghĩa là nàng ta thực sự muốn bỏ mặc đứa trẻ đó. Dù gì, Bảo Lộ cũng là huyết mạch duy nhất còn lại của đại phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT