Lê Hồng cảm thấy Lê Bảo Lộ quá mức phiền toái. Nhưng nhà họ Lê lại ở ngay trung tâm thôn, nếu nàng hét lên, chắc chắn sẽ có người nghe thấy. Hơn nữa, nếu hắn ôm nàng rời đi trong tình trạng bất tỉnh, hậu quả sau này sẽ rất phiền phức...
Sau khi cân nhắc lợi và hại, Lê Hồng cuối cùng cũng buông nàng xuống, để nàng tự đi theo hắn ra ngoài.
Lê Bảo Lộ đeo ba lô nhỏ lên vai, từng bước chậm rãi tiến về phía trước. Nàng cố tình đi thật chậm, hy vọng có thể kéo dài thời gian. Nếu may mắn gặp được ai đó, nàng có thể không cầu cứu trực tiếp nhưng ít nhất cũng có thể nhờ họ báo tin cho tổ mẫu.
Trong lòng nàng đang âm thầm tính toán, nhưng suốt cả đoạn đường, bọn họ lại không gặp một ai.
Lê Bảo Lộ: "……" Vận khí xui xẻo như vậy, trách sao kiếp trước bị động đất đè chết.
Lê Hồng: "……" Nếu sớm biết trên đường chẳng có ai, hắn cần gì phải phí thời gian dây dưa với đứa bé này? Lẽ ra nên đánh cho nàng bất tỉnh rồi trực tiếp khiêng đi cho nhanh!
Lê Bảo Lộ mở to mắt nhìn khu rừng phía trước, chỉ ra sai lầm của Lê Hồng: "Mộ cha mẹ không ở đây, mà là ở bên kia."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play