“Nếu đã tỉnh thì mau đi mời người đến đào huyệt mộ cho xong, ngày mai phải đưa tang rồi.”
Vạn thị dù trong lòng giận nhưng cũng không tiện phát tác vào lúc này, chỉ lạnh nhạt phân phó.
Lê Hồng biết mẫu thân đang bực, lòng cảm thấy lạnh lẽo, cúi đầu đáp một tiếng rồi lặng lẽ nhìn quan tài trên linh đường trước khi quay người lui ra ngoài.
Vạn thị kéo Bảo Lộ quỳ trước linh vị, đốt tiền giấy.
Suốt cả ngày, chẳng có ai đến phúng viếng, chỉ có người nhà họ Lê lặng lẽ canh giữ linh đường.
Lê Bác là thầy thuốc duy nhất trong vòng mười dặm, lại từng là ngự y, vì vậy nhân duyên cũng không tệ. Nhưng nơi này toàn là những kẻ bị lưu đày cùng gia quyến của họ, ở đây, tình người vốn bạc bẽo. Lê Bác mất đi, càng có nhiều người lo lắng rằng về sau sẽ không có ai chữa bệnh. Những ai thực lòng đến viếng cũng đã đến từ hai ngày trước.
Hiện tại, gần một nửa nhân gia trong làng chài đều đang lo tang sự. Khi Bảo Lộ ôm bài vị cha mẹ bước ra khỏi nhà họ Lê, nhìn khắp nơi chỉ thấy một màu trắng tang tóc. Trong lòng nàng quặn thắt, ép xuống chua xót trong mắt rồi cúi đầu lặng lẽ đi về phía trước…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT