Anh Vương bị chém chết ngay cửa điện, Chiêu Quý phi khóc lóc la hét không ngừng, bị đánh bất tỉnh trên sàn. Khi Hứa Triều Tông bước vào, toàn bộ Điện Bồng Lai đều im lặng như tờ. Màn chém giết bên ngoài đã ngừng, các tướng lĩnh trung thành bảo vệ Anh Vương đều bị chém, tướng sĩ còn lại thấy đối thủ chỉ hơn 30 người nhưng ra tay ác liệt, biết bản thân không thể địch lại, hoặc đổi phe, hoặc rút lui, im lặng thủ thế, không có bất kỳ động tĩnh gì.
Trong ngoài điện chỉ còn giọng nói của Hứa Triều Tông vang vọng.
Tôn Hoàng hậu cúi gầm mặt khóc, không cất tiếng, các vị trọng thần liếc mắt nhìn nhau, còn lại thái giám trong cung đến thở cũng không dám thở mạnh.
Kể từ sau cái chết của đích tử, Tôn Hoàng hậu đã suy sụp đi rất nhiều, tâm trí dồn hết vào Hi Bình hoàng đế, không mảy may quan tâm đến chuyện đoạt đích của hai vị vương gia, cũng không nhúng tay vào đấy. Sau khi Hi Bình hoàng đế lâm bệnh nặng, thậm chí còn lập một Phật đường nhỏ trong Cung Phượng Dương — Bà không còn con cái, gia đình nhà mẹ không có quyền lực, ngoại việc giữ lấy danh Hoàng hậu sống qua ngày, cũng không có năng lực nhúng vào tranh đấu triều chính.
Nay nhìn thấy Hứa Triều Tông ngang nhiên sát hại anh trai mình, đổi trắng thay đen, trong lòng tuy bất mãn, nhưng biết làm sao đây?
Anh Vương qua đời, Hi Bình hoàng đế chỉ còn lại người con trai Hứa Triều Tông này, dù thế nào hoàng vị cũng sẽ thuộc về hắn.
Bà lạnh lùng liếc nhìn Hứa Triều Tông, người đang quỳ gục trước giường của Hi Bình hoàng đế với vẻ mặt buồn bã, rõ ràng là đang đợi bà mở lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play