Đêm đông giá rét, tuyết rơi đầy trời, trên con phố dài, không một bóng người.
Tuyết rơi đã mấy canh giờ, phủ thành một lớp dày sâu hơn một tấc, vó ngựa giẫm lên, ngoại trừ tiếng lộp bộp, không có bất kỳ động tĩnh gì. Phó Dục phóng ngựa dẫn đầu, tiếp theo là Hứa Triều Tông.
Kiện mã đạp tuyết thẳng đến phố Chu Tước, từ xa đã thấy cánh cổng Đan Phượng cao sừng sững được khép chặt, canh gác cẩn mật.
Những ngọn đuốc trên tường thành rực lửa, ẩn hiện trong màn gió tuyết.
Hứa Triều Tông liếc nhìn từ xa, xoay người phóng về phía tây, được một lúc rồi rẽ trái, đến cổng Tạ Ngân Đài thì ghì cương.
Cấm quân thủ vệ hoàng cung không đủ mạnh nhưng lại có hơn vạn người, lực lượng vệ binh phủ Duệ Vương có hạn, cho dù Phó Dục có ý định giúp đỡ cũng không thể điều binh từ ngàn dặm xa xôi đến tận đây. Vì vậy, Hứa Triều Tông đã nghe theo kiến nghị của Phó Dục, lặng lẽ lẻn vào cung đánh thẳng vào nơi trọng yếu, cố gắng không kinh động cấm quân đóng bên ngoài.
Ba cánh cổng ở phía Nam được canh phòng nghiêm ngặt, là thân tín của Hi Bình Hoàng đế, rất khó để can thiệp mà không đánh rắn động cỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT