Mùa đông, cây cỏ trong Duệ Vương phủ khô héo, ánh nắng mặt trời chiếu rọi yếu ớt, không có tí hơi ấm nào.
Du Đồng quấn mình trong chiếc áo choàng màu đỏ bạc ánh kim, bởi vì cảm thấy gió thổi cóng cả tai, bèn đội chiếc mũ Chiêu Quân lên, chỉ lộ ra đôi lông mày và cặp mắt ngập giữa bộ lông cáo trắng mịn như nhung. Nhìn vẻ mặt chua chát của Phó Dục, sự bối rối không thể giải thích được ngược lại bay đi gần hết — chỉ là bị bắt quả tang lúc đang khích tướng, sao nàng lại phải hoảng sợ?
Sau đó nhìn hắn cười cười, trầm giọng nói: “Dù sao ngày trước cũng thường xuyên tới đây, nên còn nhớ đường.”
Giọng nói có chút trêu ghẹo, đường nét góc nghiêng khuôn mặt thanh thoát, đuôi mày khóe mắt hài hòa dịu dàng.
Phó Dục như mắc nghẹn, bước nhanh đến bên nàng.
Du Đồng lại nói: “Những lời ban nãy, Tướng quân đều nghe hết rồi sao?”
“Ừm.” Phó Dục lầm bầm, ỷ thế chiều cao của mình, nghiêng đầu nheo mắt nhìn nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play