Nhưng mà Long Vũ làm mới ngơ người. Bất kể hắn có dùng dị năng như thế nào thì cũng khônt thể thay đổi hình dạng của khối kim loại la ma này được. Dị năng dùng vào cứ như ném đá xuống biển vậy. Trần Lạc lắc đầu, hắn đã đoán ra từ lâu. Với cấp bậc của Long Vũ thì làm sao có thể thay đổi được kim loại la ma- thứ mà tới thần cũng khó phá vỡ được cơ chứ? Ít nhất thì cũng phải chờ tới khi Long Vũ đạt tới bán thần mới được.
“Trần Lạc, ngươi là đồ không có lương tâm.”
Từ xa vọng tới một tiếng mắng lớn. Mặt Trần Lạc đen lại, cái gì vậy chứ? Cây đại thụ tới gần cây thế giới, nó bỗng cảm nhận được một cảm giác sợ hãi và đè ép từ tânh sâu trong lòng một cách không hiểu lí do. Giống như từng mạch máu trong người nó bị đè xuống vậy. Cây đại thụ ngẩn ra, được đó, hóa ra là ngươi đã có niềm vui mới, thế nên ngươi liền quên đi tình cũ là ta. Cây thế giới mới được sinh ra chưa cao được bằng cây đại thụ, nhưng mà cây đại thụ lại sợ hãi không dám tới gần nó. Hoàng Nghiêu dùng một tốc độ cực kì nhanh tới gần cây đại thụ:
"Con mẹ nó chứ, ngươi mắng ai đó?”
Đây là lúc thích hợp để bày tỏ lòng trung thành nha. Trần Lạc dùng hành tẩu hư không đi tới:
"Ta không có lương tâm chỗ nào chứ.”
Mẹ nó chứ, nó dám chửi bới vào hình tượng vĩ đại của ta. Cây đại thụ thấy Trần Lạc tới thì giật mình:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play