Mễ Phạn gật đầu:
"Đúng vậy.”
Được thôi, trong vũ trụ này làm sao mà thiếu ta được cơ chứ? Vậy thì ta không trốn nữa. Mễ Phạn nhìn bóng lưng Trần Lạc, trong lòng nó thầm nói:
“Vận mệnh là thứ mà thay đổi từng giây từng phút. Thật không ngờ Trần Lạc lại lĩnh ngộ đạo pháp tắc thứ 3 nhanh như thế, điều này đã vượt ra khỏi vận mệnh. Không ngờ Trần Lạc lại trở thành một người mà ta không thể nắm bắt được. Nhưng mà mọi việc đang phát triển theo hướng càng ngày càng tốt hơn.”
Trần Lạc suy nghĩ về kẻ đứng sau mà Mễ Phạn nhắc tới. Rốt cuộc tên đứng sau này là ai? Trần Lạc từng hỏi Hoàng Nghiêu rằng vì sao Thời Tố lại tới kiếm chuyện với hắn. Hoàng Nghiêu ngập ngừng, nói Trần Lạc đừng làm khó hắn, bảo Trần Lạc tự đi tìm Thời Tố mà hỏi. Lúc đó Hoàng Nghiêu không đáp, là do cảm thấy thực lực của bản thân không đủ ư? Cũng đúng, bản thân hắn khi đó mới là cấp thần. Hắn vừa tăng cấp Hoàng Nghiêu đã tới rồi. Nhưng mà bây giờ bản thân hắn lĩnh ngộ tới đạo pháp tắc thứ 3 rồi cơ mà? Chuyện Thời Tố bỗng nhiên tới Lam tinh gây chuyện là thứ mà tới bây giờ Trần Lạc vẫn chưa hiểu lí do.
Mẹ nó chứ, thân là một cấp thần mà dám tới đánh lén ta, tới mặt mũi cũng chẳng cần. Nếu như không phải do khi đó ta có mặc bộ giáp trên người thì ta đã bị cắt đứt không gian chẻ làm đôi từ lúc đó rồi. Trần Lạc đi tìm Hoàng Nghiêu và Xà Mẫu, hắn lại hỏi lại vấn đề này một lần nữa. Hoàng Nghiêu và Xà Mẫu đối mắt nhìn nhau. Xà Mẫu trầm giọng nói:
"Đúng thật là chúng ta biết đáp án của vấn đề này. Nhưng mà chúng ta thật sự không thể nói, chúng ta mà nói ra thì chúng ta sẽ gặp xui xẻo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT