Trần Lạc nhanh chóng nháy mắt với Pháp Vương. Pháp Vương thông minh biết bao, ngươi không thích chứ gì, cút thì cút. Nhìn có vẻ Eastman rất ghét chó thì phải. Ban đầu Trần Lạc còn hơi nghi ngờ, nếu như Eastman có thể phát hiện thông qua thông đạo thời gian thì không phải là chúng ta chỉ cần không tới đó là được ư? Hoặc là chúng ta đừng để Barrow tới là được rồi mà. Nhưng mà chuyện quái vật xuất hiện, Mễ Phạn không thể ngăn cản nổi. Bao gồm cả chuyện Barrow xuất hiện, Mễ Phạn cũng không ngăn cản nổi. Nếu không phải do Barrow sảy ra việc ngoài ý muốn thì đến cả một tên bán thần như Barrow, Trần Lạc cũng chẳng đánh lại được. Đây là cách duy nhất, không còn lựa chọn nào khác hết. Không, biết đâu sự xuất hiện của Eastman là một sự lựa chọn tốt hơn của vận mệnh thì sao. Gặp được cô ấy còn tốt hơn so với không gặp được cô ấy.
Nhưng mà nhìn có vẻ cô ấy còn tính là khách khí rồi đó, vậy vì sao Mễ Phạn lại nói nhất định phải giết tên cấp thần này cơ chứ? Ta lấy cái gì ra để giết được cô ấy? Nếu như không tận mắt nhìn thấy cấp thần thì đúng thật là không biết cái gì gọi là tuyệt vọng. Thật đấy, Trần Lạc có cảm giác chỉ 1 ánh mắt của cô ấy thôi mà bản thân hắn cũng không chống chọi lại được, giống như bản thân hắn chỉ là con sâu cái kiến vậy. Eastman xoa xoa đầu Mễ Phạn, cô nói với giọng điệu thân thiện:
"Mễ Phạn, ngươi đi theo ta thì thế nào? Sân khấu dành cho ngươi ở đây quá nhỏ bé. Đi theo ta, ta sẽ dắt ngươi đi ra thế giới rộng lớn ngoài kia.”
Eastman bắt đầu giảng giải về thế giới đa màu sắc ngoài kia như thế nào. Mễ Phạn nghe mà hai mắt như phát sáng lên, không nhịn được đáp:
“Được thôi, được thôi.”
Mễ Phạn lớn giọng nói với Trần Lạc:
“Ngươi không nên làm trễ nải việc ta bước chân vào nhà giàu chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT