"Chẳng có gì mà không tiện nói cả, là do hắn ta đáng chết. Năm đó, khi ta còn là bán thần, vì để thử nghiệm dị năng hắc ám nên tên khốn Oboone đó đã giết sạch hết tất cả sinh mệnh trên hành tinh mẹ của ta. Ta mất đi tất cả người thân, chỉ có duy nhất 1 mình ta trốn đi được. Sau khi ta trưởng thành tới cấp thần, ngươi nói xem ta có nên tìm hắn ta tính toán mối huyết hải thâm thù này hay không? Nợ máu thì trả bằng máu, ta có phải từ bỏ mọi thứ thì ta cũng phải giết được hắn ta.”
Trần Lạc trợn to mắt, hóa ra là như thế, chứ không phải là vì bảo vật gì đó. Nghiêm khắc mà nói thì hình hình Lam tinh trở nên như bây giờ, Eastman cũng có trách nhiệm rất lớn. Dù sao thì cũng là do cô ấy giết chết Oboone, sau đó mới tạo nên tình huống như hiện tại. Nhưng mà nếu đổi lại Trần Lạc là Eastman thì có khi hắn cũng chẳng quan tâm tới việc ngộ thương tới ai đâu. Vào lúc như vậy rồi thì ai mà quan tâm tới mấy chuyện đó được cơ chứ? Eastman lại cười nhẹ:
“Bộ giáp của Oboone đang ở chỗ của ngươi có đúng không? Đừng phủ nhận lời ta nói, ngươi mà dám nói dối thì ngươi sẽ phải trả giá đó. Không chỉ có ngươi mà cả mấy người bên cạnh ngươi đều có 1 tia khí tức của Oboone. Bộ giáp đó đã được Oboone mặc trong 1 thời gian dài, khó tránh bị dính khí tức của hắn ta trên đó. Ngươi từng mặc nó trên người nên chắc chắn trên người ngươi cũng có. Đưa bộ giáp cho ta, ngươi không có tư cách sở hữu món bảo vật như vậy đâu. Nó chỉ mang lại tổn thương cho ngươi mà thôi, ngươi không thể phát huy được sức mạnh của bộ giáp này. Còn thanh kiếm đó ta sẽ để lại cho ngươi, thanh kiếm đó không thích hợp với ta, để đó cho ngươi phòng thân cũng được.”
Kể cả Mễ Phạn có đang ở cạnh đi nữa thì trong mắt Eastman cũng có nét khiến cho người ta không thể hoài nghi. Nếu như Trần Lạc dám từ chối, e là Eastman sẽ trở mặt ngay lập tức mất. Oboone mặc bộ giáp trên người mà còn bị Eastman giết chết, vậy thì Trần Lạc mặc trên người mà lại có thể sống sót ư? Mễ Phạn ngẩn đầu lên:
"Đưa cho cô ấy đi.”
Trần Lạc gật đầu, hắn lấy bộ giáp từ không gian ra, giao cho Eastman. Eastman lập tức cất bộ giáp vào trong không gian của nhẫn. Tiếp theo Eastman lại lấy ra một viên tinh thể, cô cười nhạt nói:
“Ngươi cũng coi như là người thật thà, để đỡ cho ta phải đi tìm lại nó, phiền phức. Thứ này không hề có tác dụng gì với ta cả, mà ta cũng không thể để Mễ Phạn nghĩ ta đang chiếm lợi từ ngươi được. Đây là một viên tinh thể cấp bán thần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play