“Không phải thứ gì, là người! Là Diệp cô nương mà ngươi giữ lại trong viện làm nha hoàn, vị hôn thê trước đây của ngươi, Diệp Vân Nguyệt.” Cố Kiến Li nói một hơi cho rõ ràng.
Cơ Vô Kính thờ ơ “ừm” một tiếng, có vẻ không mấy để tâm. Hắn đưa một tay lên, hờ hững nắm lại đặt trên trán, rồi nhắm mắt lại.
Cố Kiến Li kéo tay áo hắn, nhíu mày nói: “Nàng ta là người ngươi giữ lại, thân phận lại đặc biệt. Ta cũng không dám nói nặng nửa lời. Nàng ta cứ quấn quýt bên Tinh Lan như vậy, ta không yên tâm. Nếu ngươi muốn nạp thiếp, ta cũng không nói gì, nhưng đằng này ngươi để nàng ta chủ không ra chủ, tớ không ra tớ, ta cũng không biết phải xử trí thế nào.”
Cố Kiến Li mím môi, ngập ngừng một chút rồi nói tiếp: “Nhưng nếu Ngũ gia muốn nạp thiếp, Diệp cô nương không hợp lắm, vẫn nên tìm người nào an phận một chút thì hơn.”
“Lằng nhằng cái gì thế.” Cơ Vô Kính lại nhắm mắt, có chút buồn ngủ, “Cố Kiến Li, làm ồn người khác ngủ là đáng bị đánh vào mông đấy.”
Cố Kiến Li rút tay đang níu áo Cơ Vô Kính về, không nói gì nữa, chỉ ngồi bên cạnh nhìn hắn.
Cơ Vô Kính chìa tay về phía nàng, uể oải nói: “Lại đây, để thúc thúc ôm ngủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play