Cố Kiến Li vội nói: “Nếu không về ngay sẽ muộn mất. Phụ thân, lần sau nữ nhi sẽ về vương phủ thăm người. Quý Hạ, đóng cửa xe lại đi.”
“Vâng!” Quý Hạ lên tiếng, đóng cánh cửa thùng xe rồi cùng Trường Sinh ngồi vào vị trí phu xe.
“Giá!” Trường Sinh vung roi, thúc ngựa rời đi.
Cố Kiến Li vén rèm cửa sổ xe, ló đầu nhìn ra ngoài, vẫy tay chào người nhà. Mọi người ai cũng lưu luyến nàng, chỉ riêng Cố Kính Nguyên vẫn giữ vẻ mặt sa sầm. Hôm nay có nữ nhi ở đây, có những lời ông chưa nói hết được. Ông quyết định sẽ tìm ngày khác, tránh mặt Cố Kiến Li để nói chuyện riêng cho ra nhẽ với Cơ Vô Kính.
Xe ngựa rẽ vào khúc quanh, bóng người nhà đã khuất dạng. Cố Kiến Li buông rèm, xoay người ngồi lại ngay ngắn. Nàng liếc nhìn sắc mặt Cơ Vô Kính, không đoán được hắn đang vui hay giận, bèn nhẹ nhàng lên tiếng: “Phụ thân không có ác ý đâu, ngươi đừng giận.”
“Không có ác ý? Ngươi nói câu này không thấy chột dạ sao?” Cơ Vô Kính hỏi lại.
Cố Kiến Li nhất thời nghẹn lời, không biết phải biện minh cho phụ thân mình thế nào. Nàng nghĩ một lúc, cũng không tìm cớ nữa mà nói thật: “Phụ thân nói như vậy là không đúng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT