Diệp Vân Nguyệt đi một mạch thật xa, bước chân mới chậm dần. Nàng chau mày, khẽ thở dài một tiếng đầy bực dọc.
Xem ra, sự việc diễn biến còn tệ hơn những gì nàng đã liệu. Nàng vốn không có cơ hội đến gần Cơ Vô Kính. Mà con người Cơ Vô Kính này cũng thật sự khó đối phó...
Diệp Vân Nguyệt cũng từng nghĩ đến những lối thoát khác. Thậm chí trên đường tới Kinh thành, nàng đã cân nhắc cả Cơ Huyền Khác. Suy cho cùng, người có tiền đồ nhất Quảng Bình Bá phủ tương lai chính là Cơ Huyền Khác. Nhưng nàng đã từng là vị hôn thê của Cơ Vô Kính, vai vế kém đi một bậc. Hơn nữa, nàng lại đã qua một lần đò. Nàng tự biết thân biết phận, không với tới được Cơ Huyền Khác.
Chẳng phải người ta thường nói, nam nhân càng không chiếm được lại càng khao khát, xem như vầng trăng sáng trong lòng mà một mực muốn có được hay sao? Nàng vốn ngỡ rằng mình từng từ hôn với Cơ Vô Kính, hắn sẽ hận nàng, thậm chí uất quá hóa giận mà càng muốn chiếm được nàng, coi nàng như trăng sáng trong lòng. Nhưng mà... Cơ Vô Kính vậy mà lại không nhớ ra nàng.
Đến tận bây giờ, Diệp Vân Nguyệt vẫn không dám chắc Cơ Vô Kính có thật sự không nhớ ra nàng hay không. Sao có thể không nhớ được chứ? Bị từ hôn... một nỗi sỉ nhục lớn như vậy, làm sao có thể quên?
Lẽ nào là nói một đằng nghĩ một nẻo chăng?
Diệp Vân Nguyệt đoán không ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT