“Nàng ta đến đây làm gì?” Cố Kiến Li lẩm bẩm một câu. Nàng nghĩ, nếu nàng là Diệp Vân Nguyệt thì sẽ không bao giờ đến phủ Quảng Bình Bá nữa, càng không đến sân của Ngũ gia. Không thấy xấu hổ sao? Hơn nữa… không sợ sao?
Cố Kiến Li khách sáo mời người vào sảnh chính, Diệp Vân Nguyệt mở lời trước: “Là ta đường đột quá.”
Quý Hạ nghe vậy, đặt trà và hoa quả xuống, thầm bĩu môi trong lòng.
“Không có đâu.” Cố Kiến Li mỉm cười lắc đầu, giọng điệu khách sáo nhưng cũng đầy xa cách.
Diệp Vân Nguyệt nói: “Trên đường từ quê lên đây, ta thường nghe Cơ Tam lang nhắc đến ngươi, hắn luôn nói ngươi tốt thế này thế nọ, lúc đó ta đã có ý muốn kết giao với ngươi. Năm ngoái bận rộn quá, bây giờ mới rảnh rỗi, hôm nay liền đường đột đến thăm.”
Cố Kiến Li trong lòng kinh ngạc, Cơ Huyền Khác mà lại kể chuyện của nàng cho Diệp Vân Nguyệt nghe sao? Không, không thể nào. Cơ Huyền Khác không phải là người có thể nói những chuyện như vậy với một nữ tử khác.
Cố Kiến Li nâng tách trà lên, khẽ cười, khéo léo chuyển chủ đề: “Mới từ ngoài vào, uống một ngụm trà nóng cho ấm người đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play