Cơ Vô Kính nhìn đôi mắt đẫm lệ của Cố Kiến Li, hận đến mức chỉ muốn kéo nàng vào lòng mà đánh mạnh vào mông. Nhưng khi đưa tay lên, hắn cũng chỉ đặt lên trán Cố Kiến Li, thử xem nhiệt độ. Cố Kiến Li vẫn luôn sốt nhẹ, chỉ là nàng một lòng lo lắng cho Cơ Tinh Lậu, sắp xếp mọi việc chu toàn mà hoàn toàn không để ý đến bản thân.
Cố Kiến Li cúi đầu, đôi mắt đẫm lệ nhìn những nốt đỏ trên cánh tay. Nàng cũng sợ hãi. Ai mà không sợ chết chứ?
Các thái y đang ăn tối bên ngoài nghe thấy tiếng động bên trong, nhưng không dám tự tiện vào, Quý Hạ vội vàng gõ cửa phòng trong, giọng nức nở hỏi: “Để thái y vào xem một chút được không?”
Cố Kiến Li sụt sịt mũi, dùng sức lau khô nước mắt, giấu đi hết vẻ tiều tụy trên mặt, rồi mới cho thái y vào, để thái y cách một lớp khăn bắt mạch cho nàng.
Cố Kiến Li đoán không sai, nàng đã nhiễm bệnh đậu mùa được hai ba ngày, không phải hôm nay đi tìm Cơ Tinh Lậu mới bị nhiễm.
Cố Kiến Li đã bình tĩnh lại một chút, ngoan ngoãn uống hết chén thuốc thái y đưa, nói là có thể làm chậm quá trình phát bệnh. Nhưng hôm nay Cố Kiến Li ở cùng các thái y nửa ngày, nghe họ nói chuyện, biết rằng thuốc này căn bản không có tác dụng gì lớn.
Trời đã hoàn toàn tối đen, Cố Kiến Li bình tĩnh dặn dò Quý Hạ mời các thái y đến phòng khách bỏ không để nghỉ ngơi. Dù hiện tại thời gian quý như vàng, nhưng thái y cũng không phải mình đồng da sắt, nếu họ cũng ngã bệnh thì biết làm sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT