Cách đó không xa có một hàng máy gắp thú bông, Yến Thanh Trì nhìn thoáng qua, phát hiện có hai cái nhỏ hơn những cái khác, thiết kế cũng hơi khác so với những cái bên cạnh, có vẻ là chuyên dùng cho trẻ con chơi.
Cậu hỏi Kỳ Kỳ, "Con muốn gắp thú bông không?"
Kỳ Kỳ thò lại gần nhìn, sau đó chỉ vào một con chó nhỏ màu trắng cho cậu xem.
"Con thích cái này?" Yến Thanh Trì hỏi bé.
Kỳ Kỳ gật nhẹ đầu.
Yến Thanh Trì đưa đồng xu trong tay cho bé, "Bỏ cái này vào lỗ, sau đó điều khiển tay nắm, là có thể gắp được." Cậu dạy Kỳ Kỳ.
Kỳ Kỳ theo lời cậu nói, bỏ tiền xu vào, sao đó bắt đầu gắp thú bông, chỉ là dù sao trước đó bé cũng chưa từng chơi trò này, cái móc nhỏ trong máy gắp thú vung lên vài cái, mới miễn chạm nhẹ vào, kết thúc.
Kỳ Kỳ vẻ mặt khó hiểu ngẩng đầu nhìn Yến Thanh Trì.
Yến Thanh Trì giúp bé bỏ vào một đồng xu, "Chơi lại lần nữa."
Kỳ Kỳ liền nắm tay cầm, thử lại lần nữa, nhưng vẫn không gắp được.
Yến Thanh Trì quan sát, chỉ cho bé một con rùa nhỏ trông có vẻ dễ gắp, "Con thử gắp con này xem."
Kỳ Kỳ rất nghe lời thả móc xuống, chỉ là mới vừa chạm được lại rớt xuống.
Kỳ Kỳ không cam lòng, quay đầu nhìn Yến Thanh Trì, "Chúng ta chơi lại lần nữa nha chú."
"Được." Yến Thanh Trì cười lại nhét thêm một đồng xu.
Kỳ Kỳ ấn tay cầm, nhìn chằm chằm rùa nhỏ không chớp mắt, sau đó gắp lấy nó cẩn thận di chuyển về phía cửa ra, kết quả gần tới nơi, cái móc lại nới lỏng, rùa nhỏ rơi xuống.
"Lại lần nữa." Kỳ Kỳ tiếp tục nói.
Bé buông tay cầm ra, vỗ tay, hít một hơi nhỏ, nín thở tập trung cao độ bắt đầu một vòng mới.
Yến Thanh Trì nhìn bé mím môi, đôi mắt đều sắp dán chặt vào máy gắp thú rồi, cũng bất giác bị bé làm cho có hơi căng thẳng.
Cuối cùng, cái móc treo lơ lửng ở trên cửa ra, Kỳ Kỳ nhấn nút thả, rùa nhỏ thẳng tắp rơi xuống. Kỳ Kỳ vui vẻ ngồi xổm xuống lấy rùa nhỏ ra.
Con rùa không lớn, chỉ bằng bàn tay, Kỳ Kỳ cầm rùa nhỏ, lật qua lật lại nhìn kỹ, sau đó xoay người đưa rùa ra.
Yến Thanh Trì nhìn bé duỗi tay đem rùa cho mình, hỏi, "Cho chú?"
Kỳ Kỳ gật đầu, đôi mắt mèo cong lên, trong mắt tràn đầy vui vẻ.
Yến Thanh Trì nhận lấy nhéo nhéo, "Đáng yêu quá, Kỳ Kỳ rất lợi hại."
Kỳ Kỳ ngượng ngùng mỉm cười, cúi đầu.
"Nếu con tặng chú một con, chú cũng sẽ tặng con một con." Yến Thanh Trì nói.
Cậu nhìn hàng máy gắp thú, hỏi Kỳ Kỳ, "Con thích thú bông nào? Vẫn muốn chó nhỏ kia sao?"
Kỳ Kỳ ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn nhìn, sau đó chỉ vào một con cừu trắng khá lớn.
"Được." Yến Thanh Trì nói rồi bỏ đồng xu vào.
Cậu điều khiển tay cầm máy gắp thú, cảm nhận xúc cảm một chút, sau đó trực tiếp thả xuống gắp con cừu kia.
Kỳ Kỳ lập tức ghé sát vào máy gắp thú, hồi hộp chờ đợi, sau đó, liền nhìn con cừu rơi xuống.
Bé mất mát ngẩng đầu nhìn Yến Thanh Trì, Yến Thanh Trì cười cười, "Không sao, lần này chú sẽ gắp được."
Kỳ Kỳ gật gật đầu, rất kiên định "Vâng" một tiếng.
Yến Thanh Trì gắp một lần, đã quen được với máy gắp thú, bắt đầu phát huy kỹ năng gắp thú bông nhiều năm của mình, chẳng mấy chốc đã bắt được con cừu kia.
Cậu đưa cừu cho Kỳ Kỳ, "Con tặng chú rùa nhỏ, chú tặng con cừu nhỏ, cái này cho con."
Kỳ Kỳ còn đang đắm chìm trong niềm vui y khi cậu đột nhiên bắt được cừu nhỏ, không kịp phản ứng, ngốc ngốc nhìn cậu.
Yến Thanh Trì chọc chọc mặt bé, "Còn muốn cái nào không?"
Kỳ Kỳ lập tức nhìn máy gắp thú, sau đó chỉ vào gấu nhỏ bên trong.
Yến Thanh Trì tất nhiên lại giúp bé gắp gấu nhỏ ra.
Kỳ Kỳ lại chỉ vào con thỏ bên trong.
Yến Thanh Trì vừa gắp vừa nói, "Đây là con cuối nha, nếu không nhiều quá, chúng ta không thể cầm về hết."
Kỳ Kỳ ngoan ngoãn đáp lời, vẻ mặt thỏa mãn.
Yến Thanh Trì gắp con thỏ đưa cho bé, nhìn bé dùng hai tay cố sức ôm ba con thú bông, bộ dáng vui vẻ, cảm thấy như vậy khá tốt.
Ở đây có quá nhiều thú bông, cậu cũng không định bắt quá nhiều cho Kỳ Kỳ, đôi khi, nhiều quá cũng không tốt, thích hợp mới là tốt nhất.
Bọn họ ôm thú bông đi đến khu vực bên cạnh, bởi vì có rất nhiều trò chơi người lớn không thể tham gia, nên Kỳ Kỳ đều chọn một ít trò đơn giản, cha mẹ đều có thể chơi.
Bé thậm chí còn vẽ một bức tranh, khiến quần áo và tay đều bẩn, bé hơi thấp thỏm nhìn về phía Yến Thanh Trì, Yến Thanh Trì cũng đưa bàn tay dính đầy thuốc màu của mình ra, giơ ra trước mặt bé, nhỏ giọng nói, "Đều dơ dơ nha."
Kỳ Kỳ nhìn cậu, Yến Thanh Trì mỉm cười, "Đi thôi, chúng ta đi rửa tay."
Chơi cả một ngày, hai người đều đói bụng, Yến Thanh Trì nhắn tin Wechat hỏi Giang Mặc Thần có về nhà ăn cơm không?
Giang Mặc Thần nhìn Wechat, trả lời cậu một câu: Không về được.
Yến Thanh Trì cũng không hỏi thêm nữa, cúi đầu hỏi Kỳ Kỳ muốn ăn gì, Kỳ Kỳ ôm thú bông ngoan ngoãn nhìn cậu.
"Con muốn ăn lẩu hay rau xào?"
Cậu nghĩ nghĩ, "Hay là ăn hamburger và gà rán nhé?"
Kỳ Kỳ nghe được câu hỏi, không biết phải trả lời thế nào, chỉ có thể im lặng nhìn cậu.
Từ trước đến nay Yến Thanh Trì vẫn luôn rất kiên nhẫn với bé, trước khi xuyên qua cũng đã có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con, bởi vậy lúc đối mặt với Kỳ Kỳ, càng biết cách chờ đợi hơn Giang Mặc Thần.
Cậu lại liệt kê các lựa chọn của mình với Kỳ Kỳ, "Lẩu, rau xào, hay gà rán, hamburger? Kỳ Kỳ, con thích món nào?"
Kỳ Kỳ không biết trả lời thế nào, mím chặt môi nhìn Yến Thanh Trì. Bé sợ những lời mình nói ra sẽ khiến Yến Thanh Trì không thích, nhưng lại không biết Yến Thanh Trì thích cái nào, nên cũng không biết nói cái nào.
Bé nhớ lại lời của mẹ viện trưởng đã nói với mình khi rời đi cùng Giang Mặc Thần, "Con phải ngoan ngoãn, phải nghe lời ba Giang, không được cãi lại ba Giang, hiểu chưa?"
Kỳ Kỳ gật đầu, "Con hiểu rồi."
"Phải thông minh một chút, làm chuyện ba Giang thích, đừng làm những chuyện ba không thích."
"Vâng." Bé ngoan ngoãn gật đầu.
Bé biết phải làm gì, bé đã nghe thấy Tiểu Thần khóc nói với bạn của cô bé rằng cô bé không nên nói nhiều như vậy. Vốn dĩ mẹ mới đã định đưa cô bé đi, nhưng cô bé nói quá nhiều, bà ấy phát hiện bé không phải đứa nhỏ mà bà muốn, vì vậy bà không thể đưa cô bé đi.
Tiểu Thần khóc rất khổ sở, Kỳ Kỳ nghe cô bé khóc, cảm thấy mình cũng rất khổ sở.
Bé nằm trên bàn, thầm nghĩ mình nhất định sẽ không giống Tiểu Thần, bé sẽ khống chế bản thân, không nói nhiều, làm đứa trẻ mà cha mẹ mới thích, bé nhất định sẽ rời khỏi đây.
Nhưng bây giờ, bé nhìn Yến Thanh Trì, không biết Yến Thanh Trì thích gì, bé nên trả lời thế nào mới khiến Yến Thanh Trì thích.