Đổng Nghĩa Thành mồ hôi lạnh toát ra, bước chân vội vã, thấy quan viên quỳ đầy sân, mặt liền đen như than: "Còn quỳ làm gì? Một lũ vô dụng!"
Thông phán quỳ trước vội đứng dậy, chân run rẩy theo sau hắn, nhỏ giọng hỏi: "Đổng đại nhân, Thái tử thế nào?"
Đổng Nghĩa Thành cúi đầu, thở dài liên tục.
Mọi người xung quanh thấy vậy đều hoảng sợ, không dám nói gì, chỉ đứng dậy.
Một lúc sau, Đổng Nghĩa Thành hạ giọng nói: "Giết chóc quyết đoán, uy nghiêm, không kém Bình Vương năm xưa chút nào!"
Mọi người im lặng, nhìn nhau, sau gáy lạnh toát mồ hôi.
Năm xưa Bình Vương tàn bạo ai không biết?
Cầm binh đánh trận, máu nhuộm giang sơn, thống nhất thiên hạ, cả đời có sợ ai, chớp mắt giết bao nhiêu người!
Đổng Nghĩa Thành nhìn sắc mặt mọi người, hừ lạnh: "Các ngươi tưởng Thái tử ở trong cung không biết trị quân trị dân sao? Sai rồi! Các ngươi không biết mười năm qua hắn thế nào, tưởng chiếu chỉ các lộ phía bắc là Hoàng thượng ban sao?!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT