Tuy rằng xấu hổ đến mức muốn dùng ngón chân đào hố chui xuống đất nhưng khi nhận ra đối phương không phải bọn cướp thực sự mà là người của Minh Kính Tư, Mục Uyển cũng thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Trong thời đại này, Minh Kính Tư tương tự như Cẩm Y Vệ của triều Minh. Dù danh tiếng không mấy tốt đẹp nhưng dù sao cũng là cơ quan chính quy của triều đình, chắc hẳn sẽ không tùy tiện giết hại người vô tội…
Nhưng rất nhanh, nàng liền nhận ra mình đã yên tâm quá sớm. Đối phương đích thực là người của Minh Kính Tư nhưng hành động lại chẳng đứng đắn chút nào.
Mục Uyển giả vờ như không nhìn thấy hai người đầy máu nằm la liệt trên mặt đất, cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo:
"Quấy rầy các đại nhân làm việc công, thực sự xin lỗi. Chúng ta lập tức đi ngay."
Thế nhưng, nàng vừa mới lùi lại một bước, liền cảm thấy một thanh kiếm lạnh lẽo kề sát lên cổ. Thiếu niên mặc kính trang mỉm cười rạng rỡ:
"Xin lỗi, Mục đại tiểu thư, e rằng ngài phải ở lại đây một lát."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT