Sáng sớm hôm sau, tiết trời se lạnh, ánh dương vừa ló rạng nơi chân trời. Tại phủ của Lâm gia, Đại Ngọc vừa thức dậy, cho truyền nha hoàn chuẩn bị trà và giấy bút để mời các tỷ muội đến họa thơ vịnh cảnh. Nào ngờ giữa lúc sương mờ còn vương, một đạo thánh chỉ khẩn cấp từ trong cung truyền đến: Tiên đế Khánh Minh băng hà vào giờ Tý đêm qua, hưởng thọ năm mươi lăm tuổi.
Tổng quản thái giám của Tuyên Đức Môn là Trương Trung Hải, sắc mặt tái nhợt, quỳ giữa sân tuyết, dập đầu ba lượt, tuyên bố chiếu chỉ lập Duệ Vương – Thủy Dận, hoàng tử thứ tư, làm Tân quân, tức vị tại Thái Cực điện vào chính ngọ hôm nay.
Quyết định sắc lập Tân quân được công bố, giữa đại điện uy nghiêm, các hoàng tử sắc mặt đều tái nhợt, thần sắc ảm đạm. Trong lòng họ dấy lên sóng ngầm, kẻ bất mãn, người không phục. Nhưng lúc này, tình thế đã định, dẫu có không cam lòng, bọn họ cũng chỉ có thể gắng gượng lấy lại tinh thần, cùng bá quan văn võ quỳ gối hành đại lễ, xưng thần quy phục trước Duệ Đế – Thủy Dận.
Từ khoảnh khắc ấy trở đi, giữa các hoàng tử và Tân quân không còn là cốt nhục huynh đệ, mà chỉ còn quân – thần phân minh, trên dưới tôn ti đã định.
Kinh thành nhanh chóng rúng động. Tin tức lan ra khắp các phủ đệ danh môn vọng tộc, tựa như một cơn sóng lớn đổ ập xuống mặt hồ phẳng lặng.
Người thì mừng rỡ như bắt được vàng, mong đợi cơ hội thăng quan tiến chức đã đến. Kẻ lại nơm nớp lo âu, sợ rằng thế cục thay đổi sẽ khiến gia tộc sa cơ, thậm chí bị thanh trừng. Trong số đó, người kinh hãi nhất chính là Trình Uy.
Hắn từng đem hết tâm huyết phò trợ hoàng đế – vị đại cữu ca thân cận. Nay thế cuộc đổi thay, mộng đẹp tan tành như khói mây, Trình Uy lòng như rơi xuống hầm băng, thất thần tự hỏi: “Chẳng lẽ ta đã đánh cược sai người rồi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play