Bảo Ngọc ngồi trên ghế như ngồi trên đống than, vặn vẹo người không yên, dường như dưới mông có ngàn chiếc kim nhọn đâm vào, khiến hắn vô cùng khó chịu.
Khó khăn lắm mới nuốt trôi bữa cơm nhạt nhẽo như nhai sáp, trong lòng hắn dâng lên một nỗi mệt mỏi khó gọi thành tên, cả người như cứng đờ ra, chẳng dám tùy tiện mở miệng nói lời nào.
Khi tiệc tan, Lâm Lang mời Đại Ngọc ở lại thêm vài hôm, thái độ ôn hòa, lấy thân phận Duệ vương phi mà mời, lễ nghi chu toàn, lời mời thỏa đáng. Đại Ngọc cũng không tiện từ chối.
Lâm Lang quay sang nhìn Bảo Ngọc, dáng vẻ ung dung, mỉm cười nói:
“Biểu ca trò chuyện với Vương gia thật hòa hợp vui vẻ. Nếu biểu ca không chê, sao không lưu lại vài hôm, cùng Lâm muội muội bầu bạn? Dù gì biểu ca ngày thường cũng không bận rộn gì, là người nhàn rỗi trong phú quý, lần này xem như là thăm thân thích đi.”
Lời còn chưa dứt, Bảo Ngọc đã vội vàng từ chối:
“Mục muội muội có lòng, biểu ca cảm kích vô cùng. Chỉ là mấy ngày trước phụ thân đã căn dặn chuyện học hành không được chểnh mảng, biểu ca nào dám lơi là. Nếu vì ham chơi mà khiến phụ thân nổi giận, vậy thì không ổn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT