Bảo Thoa bị dọa không nhẹ, xưa nay vốn trầm tĩnh điềm đạm, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Nàng ngơ ngác nhìn về hướng lúc trước Lâm Lang vừa đứng, nơi ấy giờ trống không, chỉ còn vương lại chút hương thơm quen thuộc trong gió.
“Là nàng chỉ điểm ta sao?” Bảo Thoa khẽ lẩm bẩm, sắc mặt rối rắm khó tả. Nhất thời, lòng rối như tơ vò, nhưng những suy nghĩ trong đầu lại như cỏ dại mọc khắp đồng, một khi bén rễ thì lan tràn không ngừng.
Vốn dĩ nàng định đến Vinh Khánh Đường thỉnh an lão thái thái, dù gì cũng đang tạm nương náu ở nhà thân thích, giữ gìn lễ nghĩa chu toàn vẫn là điều nên làm.
Thế nhưng, sau cơn ác mộng tựa ảo ảnh kia, tâm tình nàng đã không còn như trước. Nịnh bợ lấy lòng gì đó, sớm đã bị gạt ra sau đầu. Bảo Thoa bước chân vững vàng, không chút do dự mà quay người rời đi, một đường trở về Lê Hương Viện.
Trên đường, nàng nhíu chặt mày, ngực như có con thỏ nhỏ đang nhảy loạn, lòng thấp thỏm chẳng yên. Mộng bướm Trang Chu, thực hư khó lường.
Nàng nhớ lại những lời Lâm Lang từng nói với mình, lòng dấy lên một cảm xúc kỳ lạ. Những lời ấy dường như có ẩn ý, phảng phất như lời chỉ dẫn. Nếu thế gian thực có thần tiên dị sĩ, vậy thì nơi này nào phải chốn tầm thường? Tương lai biến hóa khó lường, hà tất phải đem hết thảy hy vọng gửi gắm vào chuyện hôn nhân? Chẳng bằng tự mình thử một phen.
Cảnh tượng trong mộng khiến nàng vô cùng sợ hãi. Mẫu thân vẫn luôn nghĩ rằng chỉ cần dựa vào Giả phủ, thì mọi sự tất sẽ thuận lợi, từ hôn nhân đến đường đời. Nhưng chẳng ngờ, đại thụ sau lưng cũng sắp đổ, căn bản không thể trông cậy được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play