Trở về Lê Hương viện, mẹ con Tiết gia trầm mặc hồi lâu. Khi trong cung phái người đến truyền thánh chỉ, các nàng đều tận mắt nhìn thấy.
Bảo Thoa trong lòng khó mà bình tĩnh nổi. Ngay cả tư cách tham gia tuyển tú nàng còn không có, vậy mà Lâm Lang lại nhẹ nhàng trở thành Duệ Vương phi. Nghe nói là do chính Thánh Thượng đích thân chỉ hôn, thể diện vô cùng lớn lao.
Khoảng cách giữa người với người thật quá xa, đến mức khiến Bảo Thoa thậm chí không dấy lên nổi sự ghen tị, chỉ còn lại phiền muộn chất chồng.
Tuy Giả mẫu từng hứa sẽ giúp nàng tìm một mối hôn sự như ý, nhưng trong kinh thành, người trong sạch có thể đếm được trên đầu ngón tay. Dòng dõi cao quý thì khinh thường thân phận góa phụ thương nhân của nàng; dòng dõi thấp thì nàng lại chẳng muốn, sợ sau này bị khinh rẻ, còn phải lo người ta dòm ngó của hồi môn.
“Con gái ngoan, đừng nghĩ nhiều. Thời thế là vậy, mệnh cũng là vậy. Con vốn không thể so được với nha đầu Mục thị kia. Nó được lão thái thái nuôi dạy từ nhỏ, lại có dung mạo xuất chúng. Dù không tiến cung, cũng chắc chắn được gả vào nhà cao cửa rộng.”
Tiết dì nhìn nữ nhi ánh mắt u sầu, biết rõ tâm tư con, dịu dàng an ủi, trong lời nói chan chứa tiếc nuối.
Tuy trong mắt Tiết dì, Bảo Thoa của bà tài sắc đều có, tuyệt đối không thua kém các tiểu thư hầu phủ thế gia, thậm chí còn hơn phần nào. Nhưng so với nha đầu họ Mục kia, vẫn kém một chút. Dung mạo là do trời sinh, khí chất là nhờ nuôi dạy, còn vận khí thì không thể cưỡng cầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play