Trận tuyết lớn phủ trắng cả đình viện, đến tận chạng vạng mới ngừng rơi. Tuyết đọng dày đặc trên mặt đất, phủ kín từng bậc thềm, từng nhành cây ngọn cỏ. Cảnh vật trước mắt chỉ toàn một màu trắng xoá, tựa như cả thiên địa bị bao phủ trong lớp bạc tuyết tinh khiết. Khắp nơi tĩnh lặng, không một tiếng động, vạn vật như chìm vào giấc ngủ đông say sưa.
Vệ Xu Dao vẫn luôn ở trong phòng, nhàn rỗi không có việc gì làm, liền cùng Bảo Chi vẽ sơ đồ hành quân.
Trước đây, Tạ Minh Dực sau khi thu được tàn dư bản đồ, từng sai nàng tìm một con đường nhỏ đến Hà Châu để thuận tiện cho binh mã di chuyển. Nhưng kể từ khi nàng bị giam trong lao rồi được thả về, Tạ Minh Dực đối với nàng trở nên lạnh nhạt, thái độ lúc nóng lúc lạnh, khiến nàng không dám chủ động nhắc lại chuyện này, vì thế nó vẫn cứ bị trì hoãn.
Hiện nay, chiến sự Bắc Cảnh càng lúc càng cấp bách, Vệ Xu Dao tính toán nhanh chóng hoàn thiện bản đồ để trước khi rời đi cũng không cảm thấy cắn rứt lương tâm.
Núi sâu giá lạnh, trời đông rét buốt thấu xương, nhất là về đêm, cái lạnh như từng đợt sóng băng tràn đến, khiến người ta đông cứng từ trong ra ngoài.
Vệ Xu Dao ngồi vẽ cả ngày, hai tay còn có thể chịu được, nhưng lòng bàn chân đã bị ngứa đến mức khó chịu, gãi đến mức vết cào chằng chịt.
Bảo Chi thấy vậy, đau lòng không thôi, vội vàng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play