Đan Lăng, tháng ba mùa xuân.
Trời trong nắng ấm, hoa viên Nguyễn phủ trăm hoa đua nở rực rỡ. Những cành đào mềm mại rung rinh trong gió, từng cụm hoa đỏ thẫm xen lẫn hồng phấn, tựa như má lúm đồng tiền của thiếu nữ, dịu dàng động lòng người.
Nguyễn gia vốn nhiều đời kinh thương, tích lũy khối tài sản khổng lồ. Nay chuyển hướng sang con đường làm quan, phủ đệ lại càng thêm xa hoa, tráng lệ. Hoa viên trong phủ có đình đài lầu các, hòn non bộ cùng những phiến đá kỳ lạ được sắp đặt tinh tế, nơi nơi đều lộ ra phong vị tao nhã và ý tưởng độc đáo.
Nằm sát hoa viên là một tòa lầu nhỏ trên cao, dưới mái hiên treo một tấm biển sơn son thếp vàng, trên đó viết ba chữ lớn “Thính Phong Đường” bằng nét bút hùng hồn mạnh mẽ. Ngồi trong Thính Phong Đường có thể thu trọn khung cảnh hồ nước cùng rừng đào vào trong mắt, đây chính là vị trí đẹp nhất để ngắm phong cảnh trong phủ.
Giờ khắc này, bên trong Thính Phong Đường vô cùng náo nhiệt, rộn ràng tiếng nói cười. Nguyễn gia bảy người toàn bộ đều có mặt trong sảnh, bởi vì hôm nay, bọn họ tiếp đón khách quý đến từ phủ Thanh Viễn Bá.
Nguyễn gia chuyển sang con đường làm quan chưa lâu, gia chủ Nguyễn Khang Nghị hiện giữ chức quan ngũ phẩm, một vị trí trung bình—không cao không thấp. Ở Đan Lăng, ông vẫn có thể nói chuyện có trọng lượng nhưng cũng chưa thể coi là đại quan quyền thế.
Đối với Nguyễn gia, việc được tiếp đón người mang phong ấm từ phủ Thanh Viễn Bá thực sự là một vinh hạnh. Thậm chí có thể nói, ngay cả ở toàn bộ Đan Lăng, Thanh Viễn Bá cũng là nhân vật khiến người người tranh nhau nịnh bợ. Nếu có thể dựa vào mối quan hệ với Bá phủ này, Nguyễn gia ở Đan Lăng tất có thể vững vàng bước lên một tầm cao mới.
Thanh Viễn Bá chỉ có một nhi tử duy nhất, hôm nay cũng cùng đến Nguyễn gia. Vị công tử tôn quý của Bá phủ năm nay vừa tròn mười chín tuổi, danh gọi Đoạn Tề Ngạn, đúng vào độ tuổi thích hợp để lập gia thất. Nghe nói gần đây Bá phu nhân đang khắp nơi tìm kiếm một cô nương môn đăng hộ đối để kết duyên cùng hắn.
Nguyễn Khang Nghị tất nhiên hiểu rõ tình thế. Hay tin nhi tử Thanh Viễn Bá đến phủ, ông lập tức cho gọi cả bốn nữ nhi của mình đến, lấy danh nghĩa tổ chức “yến hội thưởng hoa” nhưng thực chất chính là để Đoạn Tề Ngạn xem. Điểm này, cả hai nhà đều hiểu rõ trong lòng.
Giờ phút này, phu thê Thanh Viễn Bá đang ngay ngắn ngồi trên ghế chính, tỉ mỉ quan sát từng vị tiểu thư của Nguyễn gia.
Nguyễn gia có bốn nữ nhi, Nguyễn gia có bốn người con, đặt tên theo bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông sao cho hợp với quy luật.
Trưởng nữ Nguyễn Tĩnh Y, năm nay 18 tuổi, là nữ nhi do nguyên phối của Nguyễn lão gia sinh ra. Mặc dù mẫu thân nàng qua đời sớm nhưng nhờ được tổ mẫu nuôi dạy từ nhỏ, nàng vẫn lớn lên với sự giáo dưỡng nề nếp. Chỉ là, dung mạo nàng quá mức xuất chúng, cả người tỏa ra vẻ sắc sảo, lộ rõ mũi nhọn, không phải lựa chọn phù hợp để trở thành con dâu Bá phủ.
Thứ nữ Nguyễn Phù Cừ, 17 tuổi, dù mang danh nghĩa là con chính thất nhưng thực chất chỉ là con của di nương nên không cần xem xét đến.
Tam nữ Nguyễn Thu Hoàn—
Ngay khi ánh mắt phu nhân Thanh Viễn Bá dừng lại trên người nàng, khóe mắt liền hơi cong lên.
Thiếu nữ mười bảy tuổi, dung nhan tựa ánh trăng, thanh lãnh thoát tục, dung mạo mang phong thái của Lạc Thần. Hơn nữa, nàng từ nhỏ đã thông hiểu thi thư, tài học xuất chúng, danh tiếng lan xa khắp Đan Lăng, thậm chí cả kinh thành cũng có người từng nghe qua tên nàng.
Là người sống cùng thành Đan Lăng, phu nhân Thanh Viễn Bá không phải chưa từng gặp Nguyễn Thu Hoàn nhưng khi ấy cũng chỉ xem nàng như một tiểu thư danh giá trong số bao cô nương khác, chỉ thoáng nhìn qua rồi thôi. Giờ đây, khi nhìn nàng với con mắt chọn con dâu, bà đương nhiên có suy nghĩ khác biệt.
Hơn nữa, phu nhân Thanh Viễn Bá đã từng dò hỏi ý tứ của nhi tử và biết được Đoạn Tề Ngạn đã ngưỡng mộ Nguyễn Thu Hoàn từ lâu. Vì lẽ đó, bà mới buông bỏ thân phận cao quý, đích thân hạ mình đến Nguyễn phủ.
Vừa nhìn thấy Nguyễn Thu Hoàn, những nữ nhi khác của Nguyễn gia lập tức không còn lọt vào mắt bà nữa. Nguyễn Tĩnh Y hay Nguyễn Phù Cừ cũng không đáng bận tâm, còn vị tiểu nữ Nguyễn Tuyết Trúc thì gầy yếu bệnh tật, ngay cả việc có thể sống bao lâu cũng khó nói trước, có gì đáng để xem xét?
Nghĩ vậy, phu nhân Thanh Viễn Bá liền nở nụ cười hài lòng, quay sang khen ngợi Nguyễn lão gia:
“Nguyễn đại nhân quả nhiên có cách dạy con.”