Bánh sơn tra là đồ ăn vặt, khác với một trong những lựa cho cho bữa sáng như bánh chiên, không thể so sánh tốc độ lấy lại vốn. Tình hình tốt nhất là có thể lấy vốn lại trước khi sơn tra tiêu hao hầu như không còn vào mùa xuân năm nay, nếu không thì chỉ có thể đợi đến mùa thu rồi chiến tiếp.
Tâm lý tiêu xài quá mức thì sớm muộn sẽ kiếm lại được này không thể chấp nhận được.
Điền Ninh vờ vĩnh cảm thán.
Vương Hắc Nữu bán bánh sơn tra làm được cho hàng xóm, cũng bảo ông chủ đến huyện bán, bắt đầu kế hoạch mới. Có không ít khách hàng, họ đã kiếm được chút, nhưng dần dần, người từng mua có rất ít người quay lại mua, bánh sơn tra làm ra bắt đầu ế.
Sau khi Tào Xuân Lệ nghe nói thì cũng đến nhà họ Lưu mua bánh sơn tra cho con ăn, cũng mơ hồ nghe nói cách làm này là học được từ tay Điền Ninh, không khỏi âm thầm ghen tị: “Nếu không phải Điền Ninh biết làm thức ăn lòe loẹt thì đã không giữ được lòng của trẻ con.”
Nếu có thể học được cách mở tiệm bánh mì từ trong tay cô thì là tốt.
Trạm tàu hỏa dòng người nhốn nháo, rất nhiều người gánh bọc quần áo lớn quần áo nhỏ trên vai hoặc là dẫn theo người nhà. Hạ Đông Thăng xen lẫn trong đám người cũng không dễ thấy, nhiều lắm là gương mặt đó sẽ thu hút rất nhiều người nhìn sang. Anh lên chỗ giường nằm, sắp xếp hành lý xong rồi nằm xuống nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT