Ngay lúc Điền Ninh lên lớp, Lưu Kim Ngọc mang bánh sơn tra đã giấu đi đến nhà mẹ, chia cho bà mẹ Vương Hắc Nữu và em trai ăn.
Vương Hắc Nữu ăn mà muốn chảy nước miếng, lại không thể phủ nhận món này ngon. Tiếc là cô ta chỉ có nửa miếng lớn bằng bàn tay, hai người chỉ có thể ăn ít, còn phải giữ lại cho con trai.
“Lần trước mẹ vào thành phố còn thấy người ta bán bánh nhân đậu, trông cũng không khác bánh sơn tra này. Nhà chúng ta cũng trồng hai cây sơn tra, con nói chúng ta cũng đi bán chút bánh sơn tra hồ lô, thế nào?”
Trước đây chưa từng buôn bán như vậy, một là không có đường hai là đều đang làm ruộng, buôn bán không nhiều, nên họ không dám làm chim đầu đàn.
Lưu Kim Ngọc nghĩ thấy cũng phải: “Đúng vậy, làm buôn bán nhỏ để kiếm tiền, sẽ có học phí đi học cho em trai.”
Vương Hắc Nữu càng nghĩ càng cảm thấy khả thi: “Trong nhà chúng ta còn có sơn tra. Mau, chúng ta thử xem có thể làm được không.”
Hôm qua cô ta nhìn cô làm một nửa thì không nhìn lại, lúc này một lòng nghĩ đến việc kiếm tiền nên làm liều, cũng đã dùng nửa cân đường được cất kỹ, hai người vất vả nửa ngày đối diện bánh sơn tra cháy nồi mà ngơ ngác nhìn nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play