Thấy mấy cỗ xe ngựa nối đuôi nhau chạy thẳng về phía nhà Lâm Đại Quý ở đầu thôn Tây, bà con trong thôn lập tức nhớ lại cảnh tượng bốn năm về trước khi Lâm Hữu Chí đậu tú tài.
Hồi đó cũng có không ít nhà giàu trên trấn lũ lượt kéo đến đưa quà mừng, rồi chưa đầy một tháng sau, nhà Lâm Hữu Chí dọn luôn lên trấn ở. Nghe đâu căn nhà bọn họ dọn vô chính là do một vị viên ngoại nào đó biếu tặng.
Thành ra, ai nấy đều đoán già đoán non, sợ là nhà Lâm Đại Quý cũng sắp dọn lên trấn mất thôi.
Vài bà thím đang tụ lại tán chuyện, chợt thấy Tần thị hớt hải chạy về phía nhà Đại Quý liền níu tay bà lại, không nhịn được mở miệng trêu:
“Ôi chao, dâu Thạch gia à, cháu trai bên nhà mẹ đẻ ngươi đúng là có mắt chọn rể ghê gớm thật đó! Nhìn đi kìa, kiểu này thì đến ngày cháu ngươi gả qua, e là phòng cưới phải dọn hẳn lên trấn rồi!”
Một bà mặt vuông cũng góp lời: “Phải đó, con nhỏ nhà ngươi đúng là có phúc, sau này sống trên trấn, chẳng khác gì thiếu nãi nãi nhà địa chủ!”
Tần thị chỉ cười cười không nói gì. Bà quá hiểu mấy người này rồi, ngoài miệng thì ngọt như mía lùi, chứ quay lưng một cái là y như rằng nói móc nói méo cho coi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT