Ban đầu cứ tưởng viết độ nửa buổi là xong xuôi, ai ngờ đâu, sáng sớm ngày thứ ba, lại có người trong thôn xách giấy đỏ tới nhờ viết câu đối tiếp, khiến Lâm lão đầu cũng phải ngẩn người.
Mà cũng đúng thôi, bởi vì hôm qua ai nấy đều tranh thủ lên trấn mua giấy đỏ cả rồi.
Mấy người đã trót mua sẵn câu đối ở trấn thì giờ lại tiếc hùi hụi, sớm biết vậy đã chờ thêm chút nữa, để thằng cháu nhỏ của Lâm lão đầu viết cho, vừa đỡ tốn tiền, lại còn có mặt mũi nữa.
Trong con mắt người trong thôn, chuyện tiết kiệm chút bạc chỉ là thứ yếu, chủ yếu là vì đấy là chữ của tiểu đồng sinh viết ra đó! Câu đối mà dán lên cổng chính thì ai đi qua chẳng phải trầm trồ khen ngợi?
Từ sau khi Lâm Viễn Thu thi đậu huyện thí, hễ ai trong thôn nhắc tới hắn cũng đều gọi một tiếng "tiểu đồng sinh".
Dân quê hiểu đơn giản thôi, thi đậu phủ thí mới chính thức là đồng sinh, vậy thì đậu huyện thí không phải là nửa đồng sinh à? Nửa đồng sinh thì gọi là tiểu đồng sinh là quá chuẩn rồi còn gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play