Tới thư viện, Lâm Tam Trụ liền giúp con trai mang chăn bông vào ký túc xá.
Thông thường, phụ huynh chỉ được phép vào ký túc xá khi khai giảng và nghỉ lễ, những lúc khác hầu như chỉ có thể đứng ngoài cổng, nếu có chuyện cần tìm con thì bảo gác cổng nhắn giúp, gọi người ra là được.
Sau khi giúp con sắp xếp xong chăn đệm, Lâm Tam Trụ cũng chuẩn bị quay về. Những ngày này vẫn còn trong dịp Tết, xe bò không phải ngày nào cũng chạy lên trấn, mà hôm nay người đi xe lại ít, thành ra ông phải đi sớm kẻo người ta phải chờ.
So với lần đầu đưa con tới, lo đủ điều, bây giờ Lâm Tam Trụ đã quen hơn nhiều. Dù sao thì đứa nhỏ này trước giờ vẫn luôn hiểu chuyện, chưa từng làm gì khiến cha mẹ phải lo lắng.
Có khi Lâm Tam Trụ lại nghĩ, chắc là ông trời thương ông nuôi con vất vả, nên mới bù cho một đứa con ngoan ngoãn thế này.
Ngoan ngoãn lắm chứ chẳng đùa, nhó Chó Con từ năm năm tuổi đã biết tự chăm sóc bản thân rồi. Trời lạnh thì biết mặc thêm áo, trời nóng thì tránh nắng, chưa bao giờ khiến cha nương phải nhọc lòng.
Những năm nay, ngoài mấy lần bị nẻ tay nẻ chân vào mùa đông thì chẳng ốm đau gì cả, thân thể ngày một cường tráng, cũng là do thằng nhỏ tự biết giữ gìn sức khoẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play